Dương Thiên Vấn mấy ngày nay cũng không chỉ đợi chơi ở ngoài cốc, mấy lối ra đều bị Dương Thiên Vấn bày trận pháp, tên là Khốn tiên trận, bây giờ à, nên đổi tên là Khốn thần trận. Dương Thiên Vấn nghĩ rằng cường đạo trong cốc không thể nào có thứ vô cùng trân quý như pháp khí phi hành, cho nên ở dưới sự bao vây của Khốn thần trận, bọn họ chính là cá trong chậu.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, thủ lĩnh cường đạo vừa ra sơn cốc, vô số tàn ảnh liền biến mất, hiện ra bản thể, có điều lại bị mấy đạo kim quang giống như kim kiếm vây ở trong trận, không thể động đậy.
"Khốn tiên của ta, không, Khốn thần trận vẫn là bày ra lần đầu tiên, vận khí của ngươi không tệ". Dương Thiên Vấn nói xong cũng ném thần ấn Tiểu Bạch ra.
Thân ảnh thủ lĩnh cường đạo kia "Sưu" một tiếng liền không thấy nữa, không phải là chạy trốn, mà là bị thu vào trong không gian trận pháp của thần ấn Tiểu Bạch.
Bây giờ Dương Thiên Vấn không rảnh để ý tới hắn, trước tiên thu phục những tiểu lâu la kia rồi nói sau, thần huyết à, không nên lãng phí. Xách thương gia nhập chiến đoàn, ỷ vào lĩnh vực thiểm thước cùng đặc tính phá vực của thần thương, Dương Thiên Vấn để lại một lỗ thương ở trên đầu mỗi cường đạo, sau đó chỉ thấy máu trong cơ thể những cường đạo này không thể áp chế mà chảy ra, sau đó hóa thành một đạo huyết lưu bị hút vào trong mũi thương.
Sợ hãi, sợ hãi vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010768/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.