Tài sản của Dương Thiên Vấn và Dư Nguyên Đông ứng phó một phí cho thuê vẫn là chuyện nhỏ.
Sau khi thuê sân, Dương Thiên Vấn liền cùng Dư Nguyên Đông phân biệt đứng trên một sân hình vuông chiếm diện tích hai dặm.
"Chúng ta hiện giờ không thể so lĩnh vực, so thử binh khí thì sao?" Dư Nguyên Đông nói xong từ trong cơ thể lấy ra một Trảm Mã đao cao bằng một người, trên thân lộ ra một cổ khí phách kinh người.
Dương Thiên Vấn tâm niệm vừa động, một trường thương màu đen xuất hiện ở trên tay, khác biệt với khí phách của Dư Nguyên Đông, Dương Thiên Vấn phát ra chính là loại khí chất phiêu dật.
"Đao tên: Trảm hồn, nặng năm vạn sáu ngàn cân". Dư Nguyên Đông khẽ giới thiệu, vừa nói vừa vỗ nhẹ thân đao giống vuốt ve vật yêu quý.
Dương Thiên Vấn xoay thương một vòng, trả lời: "Thương tên: Phá Diệt, nặng ngàn cân". Thân thương trọn vẹn một khối, nhìn không ra vẻ đặc sắc của nó.
Nhưng Dư Nguyên Đông cũng không dám xem thường thanh trường thương này, chỗ khủng bố của nó, Dư Nguyên Đông đã tận mắt thấy qua.
"Mời". Hai người cùng lên tiếng, vừa dứt lời, thân hình hai người đồng thời hóa thành một đạo hư ảnh biến mất, ngay sau đó trên sân trống trải vang lên từng trận âm thanh binh khí giao kích.
Dương Thiên Vấn ngay lúc vừa mới giao thủ đã lâm vào bị động, những năm gần đây, trình độ cận chiến của Dương Thiên Vấn đã có đề cao vượt bậc, nhưng giao tủ với người lão luyện như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010745/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.