Thần tinh? Lão tử hiện tại có mấy trăm vạn, Khương gia có thể cấp cho ta bao nhiêu chứ? Không có khả năng cho ta mấy nghìn vạn đi? Thần khí? Ha hà, thật buồn cười! Lão tử trên tay có không ít bảo vật, tùy tiện cầm một kiện đi ra đủ làm khiếp sợ toàn bộ Thần giới, chỉ sợ trấn tộc chi bảo của Khương gia ngươi lấy ra cũng làm ta chướng mắt. Gia nhập vào Khương gia ư, vớ vẫn, mộng tưởng hảo huyền đi, Chủ tế ngươi tự mình tới mời ta thì không chừng ta còn xem xét một chút.
Khương Thiên Vi hết chỗ nói rồi, này còn không đủ sao? Lễ nào muốn gạt ta? Không phải, nghe ngữ khí thì người ta thật đúng là không thích. Lúc này, Khương Thiên Vi mới nghiêm túc quan sát Dương Thiên Vấn một phen mà không lưu ý đến việc mình đang bị hơn hai mươi cao thủ bao vây ở chính giữa, tùy thời có nguy đến tính mệnh.
Khí chất, khí chất đặc biệt, là khí chất ngạo thị thiên hạ. Khương Thiên Vi biết người trước mật này là nói thật, hắn xác thực không thiếu gì mấy thứ này.
Tuy rằng hai mươi mấy tên Thượng Vị Thần kia bao vây thế nhưng lại không dám có hành động thiếu suy nghĩ, hiển nhiên rất là kiêng kỵ Khương Thiên Vi, mặc dù đều là Thượng Vị Thần cao thủ nhưng trong đó thực lực cũng có chênh lệch.
"ngươi chẳng lễ không đào mệnh hả?" Khương Thiên Vi bất đắc dĩ thay đổi thái độ hỏi.
"Muốn chứ". Dương Thiên Vấn nhẹ giọng hồi đáp.
"Như vậy ta giúp ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010721/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.