Chương trước
Chương sau
Dương Thiên Vấn hiện tại rất mâu thuẫn. Nếu hắn nhàn rỗi vô sự thì dành ra một trăm vạn năm bồi dưỡng thù hạ cũng cũng không phải là không thể thế nhưng hết lần này tới lần khác thời gian quá cấp bách. Qua hai tháng sau mười ba người kia đã thuận lợi phi thăng Thần giới, Đinh Ẩn mới phát tới tin tức nói đám người mình đang ở Chân Đồ Quận.

Dương Thiên Vấn xuất ra địa đồ ngọc giản dò xét một phen. Chân Đồ Quận này ở ngay cạnh Xa Đồ Quận. Hai cái liền nhau.

Dương Thiên Vấn nghĩ thầm. Nếu như không ngoài sờ liệu thì phi thăng thông đạo của Tiên Ma Yêu giới đã có biến hóa. Không nhất định tất cả phải vào Xa Đồ Quận nữa thế nhưng tựa hồ đều không ra ngoài Thuận Dương Phủ.

Cái này không phải trọng điểm. Trọng điểm là làm sao đem mấy người này đến đây. về điểm này thì Dương Thiên Vấn có một số biện pháp. Kỳ thực đơn giản nhất chính là tới tìm Khương gia xin giúp đỡ. Là chủ nhân Thuận Dương Phủ nên Khương gia tin tường là không có người nào có can đảm làm khó dễ thế nhưng Dương Thiên Vấn cũng không muốn không công mà thiếu nhân tình. Cũng không muốn bị người ta lấy chuyện đó làm văn. Mình và Khương Nguyên Đông quan hệ cho dù tốt nhưng cũng chỉ là quan hệ cá nhân, không liên quan đến Khương gia.

Dương Thiên Vấn cũng nghĩ đến biện pháp sử dụng phi hành pháp bảo đưa bọn họ qua nhưng không được? Cự ly kém đâu chỉ nghìn vạn dặm chứ? Bay qua bay về không biết lãng phí bao nhiêu thời gian, hơn nữa Dương Thiên Vấn sợ nhất là phiền phức. Làm như vậy thực sự là quá phiền phức.

Tỉ mỉ suy tư về sờ học của mình hắn bèn nhớ tới một môn thần thông có thể đạt được mục đích. Đó là Không gian trí hoán! Loại thần thông này phối hợp với trận pháp mà dùng thì hiệu quả giống như truyền tống nhưng có điểm bất đồng là loại thần thông này hoán đối phạm vi một không gian này lấy một chỗ không gian khác, ngoài ra khí lực hao phí cũng lớn hơn so với truyền tống. Thế nhưng trong tình huống Thần giới hiện nay thì thế nghi ngờ đây là biện pháp tối thích hợp.

Ân. Nghĩ đến liền làm. Dương vấn lắc mình ra khỏi bảo tháp, tại bên ngoài cửa hàng ngăn cản một chiếc xe ngựa rồi đi ra ngoài thành.

Dương Thiên Vấn đột nhiên đi ra cũng không khiến ai có suy nghĩ dị thường. Dù sao Dương Thiên Vấn cũng không phải cái gì cao quý hay đại nhân vật. Hai trăm năm qua hắn sớm đã bị người ta quên rồi, lúc này Minh Nguyệt Ma Cầm đang có sức ảnh hường to lớn chưa từng có.

Sau khi rời xa thành trấn. Dương vấn tùy tiện tìm một đám sơn trại cường đạo xông lên giết chết hết sau đó lợi dụng khối địa phương này mà bố trí một phen. Cùng lúc đó, Dương Thiên Vấn cũng phân phó Đinh Ẩn tìm một địa phương kín đáo bày ra trận pháp do mình truyền cho. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Đinh Ẩn lúc này vẫn ở gần Phi thăng trì mà phụ cận Phi thăng trì thì cực kỳ rộng. Đám người Đinh Ẩn liền đi tìm một cái sơn động rộng và phí không ít khí lực để mờ rộng sau đó bày trận pháp và cùng nhau đứng vào trong trận pháp.

Dương Thiên Vấn may là đã đột phá tới Thượng Vị Thần. Bằng không thi triển thần thông này thật đúng là không dễ.

Thượng cổ thần thông chi đạo là tá thiên địa chi thế. Chỉ cần có phương pháp chính xác phối hợp với nguyên thần tu sĩ là có thể thi triển, chẳng phân biệt ma hay đạo! Sờ dĩ loại không gian thần thông này ở tại Thần giới cũng chỉ có không gian pháp tắc cao thù mới có thể thi triển ra được còn những người còn lại chỉ có giương mắt mà nhìn thôi.

Chuẩn bị sắp xếp xong. Dương Thiên Vấn cả người liền cùng thiên địa kết hợp làm một. Tâm thần tản ra tới mức tiêu hao phân nửa pháp lực tự thân kết hợp với trận pháp này mà bao vây lấy khoảng không gian chỗ mười ba người kia.

"Cáp! Không gian trí hoán. Thần thông hiển hiện!" Dương Thiên Vấn trầm giọng vừa quát. Cách đó hàng nghìn vạn dặm trong sơn động, khối không gian kia bị trận pháp mạnh mẽ hoán đổi với không gian nơi này. Bao quát cả người và vật trong không gian cùng nhau trao đối.

Cạnh Phi thăng trì đột nhiên có một trận nổ vang rồi cả ngọn núi nổ tung ra tuy nhiên cũng không ai để ý đến. Ngoại trừ mấy tên vệ sĩ đóng ở Phi thăng trì chú ý và đi kiếm tra ra thì theo thời gian trôi qua tất cả cũng chậm rãi trôi đi.

Cái này tất cả đương nhiên là do Dương Thiên Vấn tận lực làm rồi. Dương Thiên Vấn hành sự rất cẩn thận nên tự nhiên là muốn hủy diệt cả hiện trường.

Đinh Ẩn và mười ba Linh Thần từ trong trận pháp đi ra rồi quỳ một gối xuống mà nói: "Chúng thuộc hạ tham kiến chủ thượng!".

Dương Thiên Vấn gật đầu ném ra một đống thần thạch rồi nói: "Không cần đa lễ. số thần thạch này các ngươi phân chia nhau đi. Bản tọa trờ về thành đã. các ngươi tự vào thành tìm ta". Dương Thiên Vấn có thể đưa bọn họ thu vào bảo tháp sau đó mang về nhưng như thế thì làm thế nào để giải thích sự xuất hiện của bọn họ đây?

Có thần thạch này bọn họ có thể gọi xe ngựa đưa đến mà không cần hòi đường. Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút rồi thăng thắn gọi Bạo Viên và Dương Vệ ra.

"Lão bản. Ta đang tu luyện đến thời khắc mấu chốt. Ngươi vội vã đem ta ra như thế suýt nữa làm cho ta thất bại trong gang tấc rồi!" Bạo Viên càng không ngừng oán thán nói.

Dương Thiên Vấn trừng mắt nhìn hắn rồi hừ lạnh nói: "ít nói nhảm đi. Ngày mai các ngươi vào thành, ta sẽ dán cáo thị ở cửa thành để các ngươi danh chính ngôn thuận đầu nhập dưới trướng ta Sau đó quay sang nhìn Đinh Ẩn nói: "ở đây giao cho ngươi cầm đầu".

Đinh Ẩn cung kính đồng ý nói: "Cần tuân chù thượng phân phó".

Dương Thiên Vấn nói xong liền sử dụng Thuấn quang vân lắc mình một cái đã đến phía chân trời mà tiêu thất.

Sau khi tấn cấp Thượng Vị Thần hắn càng thêm thoải mái bay lên cao. Tuy rằng không lên cao quá vạn thước thế nhưng dưới vạn thước thì cũng có thể tự do phi hành hơn nữa Thần thông so với trước càng thêm cường hãn khiến cho Dương Thiên Vấn không sợ bại lộ thần thông Thuấn quang vân này.

Mấy cái chớp mắt sau Dương Thiên Vấn đã hạ xuống trước cửa thành. Nghĩ không ra hồi lâu không sử dụng mà thần thông cưỡi mây đạp gió này cư nhiên lại cường hãn đến trình độ này. Tốc độ bay so với phi hành pháp khí trong tay cũng không kém là bao.

Đi tới cửa thành, Dương Thiên Vấn xuất ra một cái bảng cáo thị màu bạc dán lên trên tường thành, trên đó viết: "Vấn Thiên Cư sắp khai trương nên cần tuyển người bưng trà rót nước. Đãi ngộ cao. Yêu cầu: tướng mạo dễ coi, phẩm cách., và một đám yêu cầu khác. Nhìn đám đông xúm lại mà hắn nghĩ thầm đây có phải chọn rể đâu chứ?

Mấy thành vệ đã đi tới nhưng thấy Dương Thiên Vấn một thân hoa bào khí độ bất phàm nên cũng không dám hạch tội mà khách khí nói: "VỊ đại nhân này, ở đây không cho phép.

Tuy nhiên nói đến đây thì lập tức dừng lại vì nhìn thấy lệnh bài trên tay Dương Thiên Vấn. Mấy gã thần tình sửng sốt sau đó biểu tình đột nhiên chuyển biến dùng vẻ mặt nịnh nọt cung kính nói: "Xin lỗi. Đại nhân xin cử tự nhiên. Xin cử tự nhiên", đồng thời trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn vì vừa rồi không có xung động mà đắc tội với người.

Thử Dương Thiên Vấn xuất ra tự nhiên là lệnh bài đại biểu cho Khương gia rồi. Đối với những thành vệ này mà nói, cái này quả thực tương đương với thánh chỉ rồi.

Sau khi đối phó xong. Dương Thiên Vấn đi một mình về tới cửa hàng xem mặt tiền cửa hiệu rồi xuất ra cấm chế bài mà điểm vài cái lên cái chiêu bài trống kia, ngay sau đó liền xuất hiện ba chữ "Vấn Thiên Cư" màu vàng sáng lên.

Cái này coi như là khai trương Vấn Thiên Cư. Không tệ không tệ, Dương Thiên Vấn nhớ tới trước đây khi ở tại Tiên giới, đó là giai đoạn yên bình nhất, thời gian đó thoải mái cỡ nào chứ.

Qua hai ngày sau Đinh Ẩn thoải mái hạ bảng cáo thị rồi đi đến Vấn Thiên Cư và Dương Thiên Vấn cũng thuận lý thành chương mà nhận bọn họ. Sau khi an bài một chút, Dương Thiên Vấn đem đám người Đinh Ẩn gọi vào hậu viện phòng khách.

Dương Thiên Vấn là dạng người chỉ tay năm ngón điển hình, thành lập thế lực gì đó Dương Thiên Vấn căn bản là không am hiểu và cũng không muốn phí tâm đi tìm hiểu mà trực tiếp gọi Đinh Ẩn tới đem sự tình phân phó xuống phía dưới sau đó hỏi: "Các ngươi, ai có thể có được biện pháp không. Chuyện này nên giao cho ai đi làm đây".

Dương Thiên Vấn rất rõ ràng. Một người không có khả năng vạn sự thông nên một thượng vị giả hợp cách nên đem việc mình không hiểu hoặc là không muốn phí sức đi làm ném cho thuộc hạ còn tự mình ngồi mát ăn bát vàng là được.

Trên thực tế Dương Thiên Vấn cũng đang làm như vậy. Thiên võng thành lập, Dương Thiên Vấn chỉ cho nó đủ tài chính còn chưa bao giờ đi hỏi qua các vấn đề khác. Vô luận là thu thập tin tình báo hay xác định phân loại cái gì tất cả Dương Thiên Vấn cũng không thể làm mà cho dù hắn có thể thì cũng không có nhiều thời gian như vậy để đi làm. Đám người Đinh Ẩn thay Dương Thiên Vấn đại lao rồi.

Lúc này đây tại Thần giới, Dương Thiên Vấn tự hỏi nên tổ chức nên cái gì đậy. Thương hội? Cái này là tổ chức tối tầm thường tại Thần giới chuyên sử dụng đế đi thu thập tài liệu quý trọng và tích lũy tư bản nguyên thủy, cũng là lựa chọn không tệ. về nhân sự thì tuyển nhận tân phi thăng hoặc là đám đệ tử cấp thấp tại Thần giới qua quá trình sàng lọc và bồi dưỡng, dần dần sẽ có đại lượng nhân tài. Người có thể phi thăng Thần giới gì thì gì cũng không phải là phế vật. Chỉ bất quá Thần giới là nơi chúng tinh anh. tụ tập nên bọn họ mới thiếu khuyết kỳ ngộ mà thể hiện mình.

Theo Dương Thiên Vấn thì nhân lực có thể có bất quá không dễ dùng bởi vì đám người này không phải đồ ngu. Muốn lấy được trung tâm của bọn họ thì chỉ có một biện pháp đó là lợi ích hoặc là dùng hư danh đế tập hợp ngưng tụ lực hướng tâm của bọn họ, qua đó đề cao trung tâm của bọn họ.

Tụy nhiên về thao tác cụ thể thì Dương Thiên Vấn không thích hợp đi làm, nên để cho thuộc hạ làm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.