Người quen, không sai, đến là người quen. Đi đến cấp bậc này của Dương Thiên Vấn, thậm chí một côn trùng nhỏ cách xa vài trăm mét cũng có hình ảnh như một cây đại thụ trước mắt. Cho nên, Dương Thiên Vấn chắc chắn sẽ không nhận lầm người. Người này đúng là Anh Thạch nhiều năm trước đột nhiên mất tích!
Nghĩ một lát, Dương Thiên Vấn vẫn nhấc chân đi tới, hắn đi theo sau lưng Anh Thạch từ phía xa. Dương Thiên Vấn tự hỏi có nên gặp mặt bọn họ hay không. Từ khi rời khỏi Thiên Nguyên đại lục. Hơn nữa chính mình tổng cộng có hơn bốn mươi người, lần trước ở trên đảo nhỏ, bọn họ bất ngờ mất tích, điều này làm cho Dương Thiên Vấn vô cùng khó hiểu.
Hắn âm thầm đi theo Anh Thạch đi tới một khách sạn, từ xa xa thấy Anh Thạch đi vào bên trong.
Dương Thiên Vấn vừa muốn đi tới, hắn chợt phát hiện không chỉ bản thân hắn chú ý tới Anh Thạch, tựa hồ còn có người cũng chú ý tới hắn.
Dương Thiên Vấn đứng lại tại chỗ, thuận thế đi vào một quán rượu bên tay trái.
Tiểu nhị quán rượu nhiệt tình chào mời Dương Thiên Vấn tới lầu hai. Dương Thiên Vấn lựa chọn vị trí nhìn ra sân thượng, đối diện với góc 50m chính là khách sạn mà Anh Thạch đi vào.
Dương Thiên Vấn tùy ý gọi một ít rượu và thức ăn, hắn vừa ăn uống, vừa âm thầm quan sát. Chỉ chốc lát sau, tiểu nhị đưa rượu và thức ăn lên lui xuống, Dương Thiên Vấn rót một chén rượu, nhưng không uống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010639/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.