"Hiện tại cũng không có ai cho ngươi đánh, chẳng qua trong chốc lát ngươi trái lại là có thể hung hăng đánh những súc sinh kia một trận" Dương Thiên Vấn cười nói.
"Phải đó, phải đó, ta đi trấn thủ địa bàn của ta" Tô Khất cười nói.
Dương Thiên Vấn cười tiễn Tô Khất rời khỏi, sau đó ngồi ở trên Thuấn Quang Vân, lơ lửng ở không trung, nhàm chán ngáp, thầm nghĩ còn phải chờ bao lâu?
Đợi nửa ngày cũng chưa nhìn thấy bất cứ động tĩnh gì, Dương Thiên Vấn từ ngồi biến thành nằm. Xa ở hơn ngoài mười dặm Tô Khất đột nhiên truyền âm lại nói: "Dương huynh thật là cao nhân, chỉ một chiêu vân vụ chi thuật này, khiến cho tại hạ rất hâm mộ!"
Dương Thiên Vấn sửng sốt một chút, lập tức truyền âm trả lời: "Kĩ xảo bực này, khó đăng nơi thanh nhã. Tô huynh khách khí rồi".
Dương Thiên Vấn cùng Tô Khất câu được câu không trò chuyện, tuy cách xa nhau hơn mười dậm, nhưng cái này thuận tiện giống như gọi điện thoại.
Bình tĩnh qua phòng tuyến thứ hai đang chậm rãi xây dựng. Trong bất tri bất giác, một cỗ khí tức nặng nề áp lực lên trong lòng một đám Thần Vương tiền tuyến. Cái phòng tuyến thứ nhất này dài chừng ngàn dậm, tập kết mười ức thần nhân! Có thể nói là phòng thủ kiên cố, nhưng nay ba Thần Hoàng vậy mà còn đang điều động rất nhiều nhân thủ của các thế lực lớn ở địa khu bên ngoài Thiên Nguyên cổ thành trở về xây dựng phòng tuyến thứ hai. Cũng khó trách sẽ làm các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010435/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.