Thời gian trôi qua, Dương Thiên Vấn một mực đứng ở ngoài, ra vẻ suy nghĩ, nhưng trên thực tế hắn đang quan sát tuyệt chiêu, át chủ bài của các Thần Hoàng này, đồng thời cũng từ trong đó đã học được một ít thứ hữu dụng. Trong nháy mắt nửa tháng trôi qua, các Thần Hoàng lần lượt thử qua, không ai có thể đột phá màn che chắn vô hình trước sơn động.
Đương nhiên, Dương Thiên Vấn nhận ra những Thần Hoàng này khẳng định còn ẩn giấu tuyệt kỹ. Những tuyệt kỹ này bình thường chỉ khi tới sinh mệnh thở hơi cuối cùng, dốc sức liều mạng cùng kẻ địch hoặc là át chủ bài đồng quy vu tận. Dưới tình huống này tuyệt đối không thể thi triển.
Mạnh Hiên Thần Hoàng thấy cứ tiếp tục như vậy thì sẽ không tìm biện pháp nào, vì vậy mới nói: "Không bằng chúng ta liên thủ xem sao?" Không phải những Thần Hoàng này không muốn liên thủ, chỉ là bọn hắn đều cùng không nói ra mà thôi. Cửa ải cuối cùng này, ai có thể dựa vào thực lực cá nhân đột vào sơn động, vậy có thể bắt được thần vị, cho nên không người nào nguyện ý liên thủ.
Thế nhưng, một tháng sau, phương pháp có thể dùng đều dùng hết mà vẫn không có bất kỳ biện pháp nào.
Trong một tháng này Dương Thiên Vấn không tham dự hành động cùng những Thần Hoàng này mà hắn đang lẳng lẽ khôi phục pháp lực. Khi hắn dùng Tiểu Bạch thần ấn hấp thu cấm chế đã tiêu hao một phần ba tiên nguyên lực. Lượng tiên nguyên lực lớn này muốn khôi phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010186/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.