Dương Thiên Vấn vung tay lên, giải khai bộ phận cấm chế của Hồng Chiến, làm cho hắn có thể mở miệng nói chuyện, Dương Thiên Vấn hỏi: “Cái này, ngươi là từ đâu mà có?”
“Hừ, không thể tưởng được các hạ cùng Tà Cực thần tông nọ chính là cá mè một lứa” Hồng Chiến Thần Hoàng hừ lạnh một tiếng, không có ý trả lời Dương Thiên Vấn.
“Ngươi đã không nói, vậy chỉ có ta tự mình đến lấy” Dương Thiên Vấn một bàn tay chậm rãi hắc khí quấn quanh.
“Chậm đã, ta là từ Vụ Vân đại lục Thiết Ngưu sơn đến” Hồng Chiến vừa thấy ngón tay của Dương Thiên Vấn đã biết nhất định là pháp môn ác độc nào đó. Sau khi thi triển, chính mình chỉ sợ dữ nhiều lành ít, hảo hán không ăn thiệt trước mắt, vì thế thành thực mà nói.
“Là ngươi kiếm được, hay là người khác tặng cho?” Dương Thiên Vấn lại hỏi.
“Ta ở Thiết Ngưu sơn, săn được một con tinh thú cấp tám, từ trong bụng nó đoạt được” Hồng Chiến Thần Hoàng nhẹ giọng hồi đáp.
Dương Thiên Vấn nghe xong, gật gật đầu, mặc kệ Hồng Chiến nói là thật là giả, Dương Thiên Vấn dám cam đoan, bản thân hắn cũng không biết được cái thần vị này là thật là giả, nếu không hắn cần gì liều chết bảo vệ thần vị. Quản hắn là từ trong bụng tinh thú đoạt được, hay là giết người đoạt bảo đoạt được, dù sao có một chút có thể khẳng định, cái ngọn nguồn thần vị giả này chỉ sợ không phải dể tra như vậy.
Dương Thiên Vấn cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010048/chuong-918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.