Tuy bị bắt cóc, nhưng Trương Trí Công không cho là mình gặp nguy hiểm gìnhiều. Hắn biết anh cả có thế lực gì tại Cúc thành, tại toàn tỉnh, cũngbiết đại khái anh mình kinh doanh tới mức độ nào. Cho nên hắn nghĩ chỉcần chờ sáng mai, bọn họ có thể ra đường lớn, hoặc gặp ai đó, thì khôngcòn vấn đề gì nữa.
Mà khi hắn chuẩn bị đối phó một đêm này, LâmDược đột nhiên nhảy lên trèo lên cây, sau đó cũng không thèm phân buakéo hắn lên, hắn rất là kinh ngạc.
“Cậu hai, có người tới, cậu trốn ở đây, tôi đi xem thử.”
Lâm Dược ghé vào tai hắn nói, Trương Trí Công cảm thấy một làn khí nóng,tiếp sau đó, thì thấy Lâm Dược thuận theo thân cây trượt xuống y changcon khỉ.
Rất yên tĩnh, trừ tiếng gió vi vu, dường như không còn âm thanh nào.
Trương Trí Công ngồi trên cành cây dần có một cảm giác kỳ quái, không thể nóilà sợ hãi, nhưng, coi như là bất an. Lâm Dược nói đi xem thử, rốt cuộcthật sự đi xem, hay là bỏ đi một mình rồi?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, lập tức bị hắn dập tắt. Không phải hắn tin tưởng gì Lâm Dược, mà là, Lâm Dược sao dám bỏ đi?
Nhà của y ở Cúc thành, cha y ở Cúc thành, y từ nhỏ trưởng thành tại đó,không học vấn không bản lĩnh, dựa vào cái gì mà rời khỏi nơi này? Y làmsao dám bỏ hắn lại đây? Cho dù, có nguyên nhân gì khác đi tới bước này, y càng không thể bỏ lại hắn!
Nghĩ thế, đột nhiên nghe một trận lạt xạt, sau đó là chó sủa người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-bai-cuoi-cung/51375/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.