Gã chú năm đó tuy chỉ là một chủ thầu nhỏ bé, nhưng thường xuyên lăn lộn,đã nhìn ra Lâm Dược bất thường từ sớm, nhưng gã không ngờ Lâm Dược thậtsự dám xuống tay__ phía bọn họ có tám người đó!
Lâm Dược đấm mộtđấm vừa chuẩn vừa mạnh, chú năm liền kêu oa một tiếng, sau đó không kêunổi nữa, người bên cạnh gã cũng ngây ra, khi tỉnh táo lại, nắm đấm thứhai thứ ba của Lâm Dược đã tới.
“Mày dám đánh chú năm?”
“Dừng tay!”
…
Tay sai do gã chú năm mang tới lóng ngóng chạy lại, kẻ thì kéo, kẻ thì đấmlên người, Lâm Dược lại bất kể, kéo cổ áo chú năm, đánh lên người gã,vừa đánh vừa hét: “Ông đánh chết mày! Ông không có mẹ, ba ông cũng sắpbị mày tức chết, ông không vợ không con, đánh chết mày ông đền mạngluôn!”
Y hét như thế, đấm đá của những kẻ khác chậm đi vài phần.Bọn họ không phải là xã hội đen chân chính, bình thường làm công cho chú năm, vì nhà, đường đi, đất cát… đủ thứ tạp nham mà đánh nhau không ítlần, nhưng nếu nói tới mạng người, thì chưa từng có.
Lâm KiếnThiết ngất xỉu tại công trường, được đưa đi cấp cứu, hiện tại còn chưacó kết quả, trong lòng mọi người đều đã hơi e sợ, hiện tại lại nghe LâmDược hét như thế, càng thêm chột dạ sợ hãi.
Có mấy kẻ hơi trungthực, thậm chí cảm thấy lần này thật sự là chú năm quá đáng, tuy đườngquả thật là do chú năm sửa, nhưng Lâm Kiến Thiết đã trả tiền rồi, mộtcon đường chưa tới hai trăm mét tùy tiện tính ra được bao nhiêu tiền?Hơn nữa trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-bai-cuoi-cung/51365/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.