Đêm trăng tròn, tầng cao nhất JA.
Trần nhà để mở, đốm sáng khắp trời rọi xuống.
Bên bờ hồ bơi, hai người đứng đối diện nhau.
“Lại tới tối rồi.”
Người mặc đồ trắng mở miệng, áo choàng hơi động đậy trong không khí. Đây làmột cao thủ, khí chất của y nói cho người khác biết y là một cao thủ, vẻ mặt của y cho người khác biết y là một cao thủ, tư thế đứng của y chongười khác biết y là một cao thủ.
“Hôm nay tôi còn chưa ăn cơm.” Y mở miệng, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt, ánh nhìn hạ xuống, nói như máy:“Chỉ uống nước, ăn một quả táo nặng 200g, ba tiếng trước, tôi bắt đầuquay sang hướng đông hít thở, hiện tại, trong thân thể tôi đã tràn đầykhông khí trong lành.”
Người áo đen vẫn không nói gì.
“Tôi tắm rửa thay đồ, từ trong ra ngoài, đều sạch sẽ. Mà anh, từ trong rangoài đều là màu đen.” Y ngẩng đầu, nhìn người đối diện, sau đó kiênđịnh phun ra bốn chữ: “Tôi nhất định thắng!”
Người đồ đen cuối cùng mở miệng, hắn phun ra hai chữ: “Tới đi.”
Bàn, là bàn dài đặc chế. Chân bàn gỗ lim, mặt nhung màu xanh.
Ghế, là ghế đặc chế. Mặt ghế lót da bò, bề ngoài hoa lệ, thiết kế khoa học,bảo đảm mỗi một chỗ đều có thể thỏa đáng nhất thích hợp nhất.
Hai người ngồi đối diện, người mặc đồ trắng lấy ra một bộ poker mới tinh: “Hôm qua anh là nhà cái, hôm nay tôi là nhà cái.”
Người đồ đen gật đầu: “Rất công bằng.”
Người áo trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-bai-cuoi-cung/1978093/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.