Lâm Dược vẫn luôn khoe khoang là một người TQ truyền thống, ít nhất về mộtvài phương diện, y quả thật cũng truyền thống. Chẳng hạn, y cảm thấy nếu muốn kết hôn, còn phải tra hoàng lịch TQ, hơn nữa còn cần một hôn lễ.
Nhưng chuyện này y chưa từng làm qua, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cần phải thỉnhgiáo một người có kinh nghiệm, sau khi suy xét những người bên cạnhxong, y gọi điện thoại cho ba mình trước, Lâm Kiến Thiết lúc đó đangchuẩn bị ngủ, nhận được điện thoại của y thì hưng phấn nhảy cao bathước__ Con trai nhà mình cuối cùng cũng muốn kết hôn rồi, nói ra thìcũng đã ba mươi tuổi rồi, nếu còn không kết hôn, thì còn ra cái giống gì nữa!
“Con muốn kết hôn? Người TQ hay là người nước ngoài? Datrắng hay da đen, bỏ đi, bất kể người thế nào, chỉ cần con kết hôn làđược rồi. Phải chuẩn bị cái gì? Phải có nhà, tiền của con đủ hay không?Nhà là quan trọng, còn phải phô trương một vài thứ, phải có đoàn xe, đội trống nếu con tìm không được thì thôi, phải đốt pháo, phải bắn pháohoa, nếu không con dứt khoát về nước kết hôn đi, ba giúp con mua nhà.Chừng nào con kết hôn? Ba còn phải đi làm visa, còn chưa định ngày sao?Phải nói trước cho ba đó…”
Lâm Kiến Thiết lải nhải dài dòng mộtđống, nói điện thoại xong thì hoàn toàn không còn buồn ngủ, mà bên nàyLâm Dược lại gọi điện thoại cho Vua sư tử, Vua sư tử đang ăn cơm với bàxã, nhận được điện thoại của y, miếng thịt kẹt trong cổ họng xém chútnữa nghẹn chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-bai-cuoi-cung/1978091/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.