Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73
Chương sau
Chiếc bồn tắm tuy rộng nhưng hai người cùng ngồi vào thì lại có vẻ hơi chật, Khả Hân với lấy chai dầu gội để xoa lên đầu cho Quỳnh, rồi lại xoa lên đầu cô. Hai người ngồi đối diện để gội đầu cho nhau, lấy sữa tắm xoa lên trên cơ thể của nhau. Dưới dòng nước ấm, lại để làn da mát mẻ chạm vào nhau, mùi thơm của sữa tắm hoà quyện với mùi thơm của cơ thể người đối diện đem lại cho họ cảm giác thật dễ chịu. Nước da của hai người vốn dĩ mềm mại, lại được xoa lớp sữa tắm trơn trượt khiến họ càng thêm thích thú. Dường như nhiêu đây thôi thật chưa đủ để thoả mãn cả hai. Như Quỳnh ghé tai Khả Hân. - Đưa em về giường và ăn em đi. Em muốn... Bình thường Khả Hân sẽ trọc ghẹo Quỳnh thêm lúc nữa. Nhưng mà thời gian bên nhau có lẽ không còn nhiều. Mà hiện tại cô cũng bị Quỳnh cám dỗ đến phát điên rồi. Cô nhanh chóng đỡ Quỳnh lên rồi cùng bước ra bồn tắm. Với lấy chiếc khăn tắm để lau khô người cho cả hai xong, Khả Hân quên luôn cả sự gọn gàng ngoài kia mà quăng chiếc khăn xuống sàn nhà. Cô cúi xuống gấp gáp hôn Quỳnh như kiểu sợ Quỳnh trả đũa khi nãy mà từ chối vậy. Môi và lưỡi cứ dây dưa cuốn lấy nhau, hai cơ thể dính chặt, ép sát lại, họ vừa hôn, vừa di chuyển lại gần chiếc giường rồi kéo nhau nằm xuống đó. Ở dưới thân Khả Hân, Như Quỳnh nhắm nghiền đôi mắt lại để thưởng thức món cháo lưỡi này, cứ mỗi lần gần đứt hơi, hai người lại thả lỏng ra rồi lại cuốn lấy nhau, chiếc lưỡi của họ thay phiên nhau mà luồn lách qua từng kẽ răng trọc ghẹo đối phương. Đôi bàn tay của Khả Hân bắt đầu ngao du, thám hiểm trên ngọn đồi của Như Quỳnh, nơi đỉnh đồi được cô đưa ngón tay lại xoay vòng cái hạt đậu kia. Môi cô rời khỏi môi Quỳnh, ngón tay cái đưa lên trên miệng Như Quỳnh để lau đi sợi chỉ bạc còn dính trên đôi môi nàng. Cô đưa chiếc môi di chuyển ra vành tai mà nhấm nháp. Hơi thở gấp gáp, cùng với chút cảm giác nhột nhột làm cho Quỳnh đê mê. Giống hệt như những tia điện đang chạy trong người Quỳnh. Quỳnh không thể nằm im được mà vặn vẹo theo những động tác linh hoạt của Hân. Hân vẫn đang mãnh liệt với vai trò của người nằm trên, cô đưa miệng lại phía xương quai xanh của Quỳnh rồi từ từ tiến đến chiếc hạt bé xíu mà chậm dãi đưa lưỡi ra xoay vòng quanh nó, mỗi một lúc cô lại uốn lưỡi mạnh hơn. Như Quỳnh thấy cảm giác này thật khiến nàng thở dốc vô cùng. Những dịch ở phía dưới dường như đang tiết ra. Ở đó hình như đang cần sự chăm sóc. Nàng liền vặn vẹo người để hai chân kẹp chặt lấy đùi của Khả Hân. Khả Hân dù đang say sưa với ngọn đồi êm ả bên trên nhưng khi Quỳnh có hành động kẹp chặt mình. Cô liền nhanh chóng bắt sóng với mật địa phía dưới của Quỳnh. Đưa chiếc đùi mình áp sát vào giữa chân Quỳnh mà trượt lên trượt xuống. Những dòng nước cứ tuôn ra làm đùi Khả Hân ướt theo. Khả Hân liền hôn lên chán Quỳnh. - Hư lắm nha, mới có xíu mà đã ướt thế này rồi. - Tại nhớ chị... Muốn chị lắm đó. - Dẻo miệng quá, vậy để chị thưởng nha. Khả Hân nói xong liền đưa mặt xuống, thưởng thức làn nước suối mát ngọt của Quỳnh cho thoả cơn khát. Chiếc lưỡi cứ uốn éo, vặn vẹo thêm sâu hơn một chút, một chút nữa để Quỳnh đê mê mà mất dần đi ý thức. Nàng âm ư rêи ɾỉ theo từng nhịp kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Khả Hân. Nơi trơn tuột này đã dễ dàng thâm nhập hơn những lần trước rất nhiều. Khả hân dễ dàng đưa ngón tay thứ nhất ra vào rồi từ từ ấn thêm một ngón nữa di chuyển với tốc độ nhanh hơn. Nhìn gương mặt thoả mãn của Quỳnh, Khả Hân cũng thấy thoả mãn theo, tiếng rên của Quỳnh khiến cô mê đắm. Cô nhận ra, hình như bản thân bị nghiện tiếng này. Quỳnh rên la càng to, cô càng cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ và đạt được kɧoáı ©ảʍ.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73
Chương sau