Chuyện gì đến cuối cùng cũng đến. Tới ngày ba sức khoẻ yếu đi, mẹ bụng bầu vượt mặt. Hai người đau khổ dắt díu nhau quay lại quê hương. Mẹ quỳ xuống xin ông bà ngoại để mẹ ở bên nhà ba chăm sóc ba đến cuối đời. Ba chỉ có một mình trong căn nhà ọp ẹp, ông bà nội đều mất sớm. Giờ đây không còn chỗ nương tựa. Ông bà ngoại đưa ra một điều kiện. Sau khi ba mất. Mẹ phải cưới bác Quyết, thì họ sẽ cho mẹ lo cho ba đến khi mất, và cho tiền để lo mai táng cho ba.
Bác Quyết quá yêu mẹ, nhà bác ấy rất giàu có, mẹ bác mất sớm, cha thì mất trong một vụ tai nạn cách thời điểm đó hai năm. Bác được hưởng toàn bộ cơ ngơi. Nên khi thấy mẹ khổ sở. Bác ấy vẫn muốn chiếm hữu mẹ. Bác có tất cả nhưng lại không có được người con gái mình yêu. Bằng mọi giá bác phải có được mẹ. Vậy là dù khi đó mẹ sắp sanh con bác vẫn quyết phải cưới mẹ bằng được.
Khi ba mất đi, mẹ kết hôn với bác rồi chuyển vào thành phố ở. Sau đó mẹ sinh ra Như Quỳnh, bác cũng chăm sóc mẹ và coi Như Quỳnh như con gái. Có điều, nỗi thương nhớ với cha chưa bao giờ nguôi, trái tim mẹ cũng chỉ dành cho cha thôi, không còn chỗ cho người khác bước vào.
Mẹ cố gắng sống để chăm sóc cho Quỳnh khôn lớn. Nỗi nhớ chồng, nhớ con trai chất chứa đầy trong lòng khiến nó tích tụ thành một dạng bệnh trầm cảm mà mọi người phụ nữ sinh con xong đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-antifan-cua-chi-thi-da-sao/356404/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.