Như Quỳnh rõ ràng mới khóc xong, nhưng khi ngồi vào bàn ăn lại ăn rất thoả mãi tới mức nhiệt tình luôn. Khả Hân quan sát thấy cái miệng của Như Quỳnh nhai rất là ngon, như truyền năng lượng tích cực khiến người đối diện cũng phải ăn nhiều hơn vậy.
Bỗng dưng, Khả Hân nhai phải một thứ gì đó xạo xạo, mẹ của cô và Như Quỳnh cũng cảm nhận được điều đấy. Bà nhớ đến gương mặt nức nở của Như Quỳnh hồi nãy nên cười nói.
- Chắc nãy mẹ đập trứng không để ý nên để vỏ trứng rơi vào. Già rồi nên hay đãng trí.
- Mẹ của con còn trẻ lắm. Sao mà già được.
Bỗng dưng có tiếng ho sặc sụa. Hai mẹ con cố gắng nhịn nhưng không kìm được liền bật cười. Lần đầu tiên Như Quỳnh thấy Khả Hân cười một cách thoả mãi tới không kìm được như vậy. Cô hơi quê nhẹ. Vì cô biết Khả Hân rất giỏi nhìn ra vấn đề. Cô được Khả Hân đẩy qua ly nước. Uống xong cô liền nói.
- Hai người đừng cười con nữa mà. Con biết bác nhận lỗi thay con nhưng nhìn bộ mặt giả vờ tin của chị ấy kìa. Sao chị không giả bộ diễn cho em khỏi phải nhận lỗi.
- Trời... Trời... Vậy là lỗi của tôi được chưa.
Khả Hân buông lời trêu chọc. Thầm nghĩ không biết nó là giúp việc hay mẹ con mình giúp việc cho nó nữa. Bất chợt cô lại cười. Rồi giật mình nhớ ra, hôm nay mình cười thật hào phóng.
Như Quỳnh thấy hai người trêu chọc vừa mắc cỡ nhưng lại thấy thật vui. Kể ra họ thật gần gũi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-antifan-cua-chi-thi-da-sao/356377/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.