Sáng sớm ngày hôm sau, Doãn Lương đứng trước cửa căn nhà cũ kỹ của Thích Vy đợi cô cùng đến bên xe bus để đi làm. Hai người vẫn cười nói với nhau vui vẻ, nhưng trong lòng Thích Vy biết, đã đến lúc dừng lại rồi.
Hai người ngồi đợi xe bus, nhưng trong lòng Thích Vy không hề vui vẻ hơn. Cô nhẹ nhàng lên tiếng.
- Doãn Lương, hai chúng ta dừng lại đi, em thấy chúng ta không hề hợp nhau.
- Tiểu Vy, em đang nói gì vậy.
- Anh là tiểu Thái tử, sống trong nhung lụa, hoàn cành giữa hai chúng ta quá khác biệt sẽ không hiểu được ý nghĩa cuộc sống của nhau.
Từng lời nói của Thích Vy khiến Doãn Lương trở lên im lặng, ở cạnh nhau chưa lâu nhưng anh hiểu từng lời cô nói, có lẽ cô đã quyết tâm rồi, anh không thể nói lại với cô rằng anh không đồng ý, anh lại càng k thể nói rằng cho anh thời gian để chứng minh bản thân mình với cô, anh chỉ có thể cùng cô yên lặng.
Thích Vy là người mạnh mẽ, gia đình trải qua quá nhiều biến cố khiến cho cô lúc nào cũng có thể sẵn sàng đương đầu với mọi thứ, cho nên đối với cô, níu kéo không phải là điều anh có thể lay động được.
Cả một ngày hôm đấy, hai người đều không nói chuyện với nhau, tập trung cao độ vào công việc giống như chưa hề có những lời nói của buổi sáng sớm.
Nhưng ngay ngày hôm sau, Doãn Lương hoàn toàn mất tích, anh không còn có tên trong danh sách thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-anh/3406822/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.