Edit: Bưởi Mật Ong
Beta: Diệu
-
Giang Tiệm Đông chưa từng chủ động nói chuyện về gia đình mình, một phần là vì tính cách, một phần là do thói quen, không quen nói nhưng lại quen nhẫn nại, chịu đựng.
Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy khao khát muốn nói cái gì đó, có lẽ là do đè nén quá lâu, cũng có lẽ là bởi vì người trước mặt anh là Trì Việt,... là bạn bè của anh.
Đây có lẽ là một từ tương đối xa lạ với Giang Tiệm Đông, cảm giác tương đối mới mẻ nhưng lại không hề chán ghét.
Người bạn kia nghiêng đầu nhìn anh, hai bên đầu gối chụm vào, cánh tay khoanh lại đặt lên trên, rất yên tĩnh mà nhìn anh.
"Anh ơi...." Giang Tiệm Đông vừa mở miệng rồi khép lại, nhất thời không biết bắt đầu từ đâu. Chuyện xưa quá nhiều, cũng quá rắc rối, rất nhiều kí ức vụn vặt hiện lên trong đầu anh. Trì Việt cứ lẳng lặng nhìn anh chăm chú, không thúc giục cũng không nóng nảy, đôi mắt tĩnh lặng lại vô cùng sáng ngời, tựa như vầng trăng sáng trên bầu trời đêm đen rộng lớn.
Giang Tiệm Đông rũ mắt trầm mặc một lát, cuối cùng cũng mở miệng: "Anh biết vì sao mẹ lại phản đối anh học nhạc."
Anh ngẩng đầu hướng ánh mắt về phía xa xưa, đôi mắt tựa như nhớ lại chuyện cũ: "Em còn nhớ ba anh không?"
"Ba anh? Chú Giang sao?" Nếu Giang Tiệm Đông không nhắc tới, có lẽ Trì Việt đã thực sự quên người này, cậu đã rất lâu rồi không gặp ba của Giang Tiệm Đông.
Giang Tiệm Đông khẽ thở dài, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-anh-trang/465153/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.