Editor: Nơ 
Tề Bạch Nhu không nói nên lời, nhéo nhéo cánh tay của Từ Niệm Bắc: "Còn không chịu nói thật, hai cậu chưa nói gì mà đi tận hai mươi phút, cậu lừa ma chắc?" 
Hai mươi phút? 
Lâu như vậy sao? 
Từ Niệm Bắc cắn môi dưới, cô vốn cho rằng mình và Chu Tự Tề chỉ mới ở trong phòng thay đồ năm phút đồng hồ. 
Khó trách lúc hai người bước ra, nhân viên bán hàng đã nhìn cả hai với ánh mắt kỳ lạ, lúc ấy cô còn tưởng là vì chiếc váy quá xấu xí. 
Họ sẽ không hiểu lầm rằng cô và Chu Tự Tề ở trong phòng thay đồ... 
"Từ Niệm Bắc, xương quai xanh của cậu..." Giọng nói kinh ngạc của Tề Bạch Nhu cắt ngang tưởng tượng của cô. 
Khi Tề Bạch Nhi kéo cô, vô tình kéo theo tay áo, cổ áo cũng lộ ra một mảng, một vài vết đỏ trên cổ Từ Niệm Bắc hiện ra trước mắt. 
Từ Niệm Bắc cúi đầu nhìn, không nhịn được đỏ mặt, cô nhớ tới căn phòng thay đồ nhỏ hẹp, Chu Tự Tề chôn đầu trên hõm vai cô, tấm gương phía sau người đàn ông phản chiếu hành vi mờ ám và triền miên của cả hai. 
"Coi như bị chó cắn đi!" Từ Niệm Bắc chỉnh lại cổ áo, tức giận nói. 
Tề Bạch Nhu ngây người nhìn cô, sau đó im lặng cúi đầu thắt dây an toàn cho mình. 
Xe đang chạy trên đường, trời đã về đêm, đèn neon trong thành phố cũng mang theo vẻ tùy ý, Tề Bạch Nhu nãy giờ yên lặng chợt nói một câu. 
"Từ Niệm Bắc, cậu phải tự bảo vệ mình, cặn bã chính là cặn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-anh-het-muc-nuong-chieu/231783/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.