Editor: Nơ
Bóng người trên giường mờ ảo, chiếc chăn cuộn tròn hơi phòng lên, gần như không hòa hợp với chiếc giường lớn.
Chu Tự Tề đặt nhẹ cái gối lên giường, cẩn thận nằm xuống mép giường, cả người rơi vào chiếc giường lớn mềm mại, chưa được bao lâu cơn buồn ngủ lập tức kéo đến.
Vừa tiến vào giấc ngủ sâu, người đàn ông bị vật nặng đánh thức, trong bóng tối có một đôi tay không ngừng làm loạn trên đùi anh.
Người đàn ông vốn đã khó chịu bây giờ lại càng bức bối, ngồi dậy bật đèn với khuôn mặt u ám.
Từ Niệm Bắc ngồi quỳ trên giường, đầu tóc bù xù, bị ánh sáng mạnh làm cho nheo mắt.
"Khuya rồi em còn muốn làm gì?" Anh khẽ mắng.
Từ Niệm Bắc lập tức bò xuống, không thèm tranh cãi với anh mà đi vào phòng tắm.
Chu Tự Tề đen mặt thở dài, nhéo nhéo mi tâm.
Một lúc sau, nghe thấy tiếng xả nước trong phòng tắm, Từ Niệm Bắc nhanh chóng đi ra: "Sao anh lại chạy lên giường của tôi! Cút xuống cho tôi!"
Chu Tự Tề yên lặng nhìn cô một cái, ngay sau đó cánh tay dài rắn chắc kéo cô vào trong ngực mình.
Anh thuận tay tắt đèn, xoay người đặt cô xuống giường, tay chân kẹp chặt động tác giãy dụa của cô, lạnh giọng ra lệnh: "Đi ngủ!"
"Chu Tự Tề, anh buông tôi ra!"
"Đồ khốn, anh làm tôi đau đấy, rất đau!"
"Chu... Ư... ưm..."
Trong đêm tối, đôi môi ấm áp của người đàn ông chặn đi khuôn miệng của Từ Niệm Bắc, anh khẽ cắn hai cái lên môi cô, Từ Niệm Bắc bị đau nên hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-anh-het-muc-nuong-chieu/1017269/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.