Editor: Nơ 
Vẻ mặt của cô rầu rĩ không vui. 
Nụ cười nơi khóe miệng của Chu Tự Tề càng thêm đắc ý, cưng chiều kéo em vợ đứng dậy: "Đi thôi, anh rể sẽ chơi game với em." 
Triệu Trăn từ dưới lầu hét lên, "Đừng chơi muộn quá, chín giờ rưỡi phải đi ngủ đấy!" 
"Con biết rồi ạ!" Từ Niệm Nam trả lời cho có lệ. 
Sau khi hai người lên lầu, Từ Chính Vân ngồi ở dưới lầu một lát rồi đi vào phòng làm việc. 
Trong phòng khách chỉ còn lại Từ Niệm Bắc và Triệu Trăn, Triệu Trăn năm nay đã gần 50 tuổi, nhưng cơ thể được chăm sóc rất tốt, làn da trắng sáng mịn màng, gương mặt đầy phúc hậu. 
"Cãi nhau với Tự Tề?" Triệu Trăn tùy ý hỏi một câu, nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay của con gái. 
"Mẹ, con và anh ấy..." Từ Niệm Bắc dừng một chút, cô muốn nói với mẹ rằng bọn họ đã ly hôn, nhưng lại lo lắng lúc này làm ầm ĩ cũng không thu được kết quả, nên chỉ đáp một cách mơ hồ: "Chỉ nói nhau vài câu, không có gì đâu ạ." 
Triệu Trăn nắm tay con gái, khẽ cười rồi nói: "Nếu chịu uất ức thì phải nói với mẹ, mẹ là mẹ của con, mẹ nhất định sẽ đứng về phía con!" 
"Mẹ, cái này là mẹ nói đấy nhé!" Từ Niệm Bắc bổ nhào vào lòng Triệu Trăn, ngọt ngào làm nũng. 
"Lớn như vậy rồi mà vẫn giống hệt em con." Tuy Triệu Trăn nói vậy nhưng vẫn dịu dàng vuốt tóc con gái. 
Chỉ là không ngờ những lời tiếp theo của Từ Niệm Bắc lại khiến bà ấy đỏ mặt. 
Từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-anh-het-muc-nuong-chieu/1017267/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.