Editor: Nơ
"Thư ký Trương đưa anh đến."
"Vậy anh mau gọi thư ký Trương đến đón anh đi!" Từ Niệm Bắc trợn mắt khinh thường.
Chu Tự Tề nhếch miệng, giọng điệu bất đắc dĩ nói: "Bây giờ thư ký Trương đã tan làm, anh là ông chủ, làm sao có thể bóc lột thời gian tan làm của nhân viên?"
Từ Niệm Bắc không khỏi co rút khóe miệng, bàn tay nhỏ bé chắn trước ngực, vẻ mặt ghét bỏ: "Chu Tự Tề, tại sao trước kia tôi không nhìn ra anh vô sỉ như vậy!"
Trước đây, thời gian nói chuyện của hai người rất ít, trên cơ bản là cô nói cái gì thì anh đều gật đầu đồng ý, sau đó để quản gia sắp xếp cho cô, phải nói là lạnh nhạt giống như nước đá.
Chu Tự Tề nhìn cô, cảm thấy có chút đói bụng, liền tự giác đi tới phòng bếp: "Bộ dạng vô sỉ của anh em còn chưa gặp qua đâu, gấp cái gì."
Từ Niệm Bắc đột nhiên cảm thấy mình hoàn toàn không thể cãi thắng anh, cô nhìn chằm chằm vào dáng vẻ đảo khách thành chủ của anh: "Anh muốn làm gì?"
Chu Tự Tề lấy ra hai miếng bít tết từ trong tủ lạnh, bình tĩnh nhìn cô: "Làm cơm tối, đã gần tám giờ rồi, em không đói bụng sao?"
Nói xong, người đàn ông bước vào bếp, bắt đầu tìm gia vị để ướp bít tết.
Từ Niệm Bắc sờ bụng, hôm nay vì bận điều chế nước hoa, buổi trưa cô chỉ ăn đùi gà cầm chừng, hiện tại chiếc bụng đã trống rỗng.
Cô nhìn động tác xuống bếp thuần thục của anh, bĩu môi nói: "Hai miếng bít tết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-anh-het-muc-nuong-chieu/1017261/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.