Buổi đầu tựu trường chủ yếu là nhận giáo viên chủ nhiệm và làm quen với bạn bè trong lớp chứ chưa chính thức học.
Đúng mười giờ, tiếng trống kết thúc vang lên, thầy cô và bạn bè tạm thời chia tay tại đây. Tuần sau mới chính thức bước vào những buổi học đầu tiên.
Sau khi rời lớp, toàn bộ thành viên của Hội học sinh và lớp trưởng các lớp tập trung tại phòng hội nghị tiếp tục thảo luận về phương án mới.
Doãn Khả Vy là người đề xuất, dĩ nhiên cô vẫn là người thuyết trình.
Từ đầu đến cuối, cô đều hướng ánh mắt về phía hội viên bên dưới mà không để ý có một người vẫn chằm chằm nhìn cô chưa từng dời tầm mắt - Lữ Thiên Luân.
Hắn dựa lưng vào ghế, một tay khoanh trước ngực, khuỷu tay còn lại gác lên đó, bàn tay chống cằm, hai ngón tay gõ nhịp nhàng lên trên má che đi nụ cười nửa miệng.
Cô có tài hùng biện, hắn biết.
Cùng cô trải qua hai năm ở hội học sinh, bản thân cô đã đóng góp cho Hội nhiều chủ ý vô cùng sáng tạo.
Cùng cô tham gia các cuộc thi đấu học thuật, cô không chỉ có kiến thức sâu rộng, tài hùng biện của cô chính là mấu chốt giúp cho đội thi đấu dành được nhiều giải cao.
Khi xưa cô che giấu vẻ đẹp của bản thân đã khiến hắn chú tâm không dời. Bây giờ cô lại trở nên xinh đẹp đáng yêu như vậy, hắn làm sao có thể không nhộn nhạo tâm can?
Đúng vậy, hắn thích cô, mà thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778485/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.