Hôm sau, sáu giờ ba mươi Lữ Thiên Luân đã có mặt tại nhà Doãn Khả Vy rồi.
MAHS là trường quốc tế, cho nên thời gian vào học so với các trường khác trễ hơn một chút. Bù lại sẽ học cả hai buổi và kết thúc vào lúc bốn giờ chiều.
Những tưởng như mọi ngày bảy giờ hắn mới đến, cho nên bảy giờ kém mười lăm cô mới từ trên lầu xách ba lô đi xuống. Đáng tiếc mọi việc không như cô dự liệu, người nào đó đang được ba Doãn hỏi thăm một lúc rồi.
Nhìn vẻ mặt sáng lạn của hắn, cô bất giác có dự cảm không lành.
Quả nhiên khi nhìn thấy cô, ba Doãn cười hớn hở như gió xuân tháng ba vậy.
"Vy Vy xuống rồi sao? A Luân đến một lúc rồi đấy!"
Ba Doãn lại nhìn hắn như nhìn con trai mình, hiền từ hệt như khi nhìn cô, lên tiếng gọi hắn không một chút khách sáo: "A Luân, đi vào trong ăn sáng thôi!"
Dứt lời, ba Doãn cất bước đi vào trong phòng ăn. Cô lúc này mới tò tò đi đến bên cạnh hắn kéo tay hỏi: "Anh với ba em nói chuyện gì mà ông ấy vui thế?"
Hắn xoa đầu cô, cười như không cười nói: "Chú hỏi chuyện anh, anh nói hết rồi."
Doãn Khả Vy nghi hoặc: "Anh nói rõ một chút đi."
"Anh nói chúng ta đang hẹn hò, cũng xin phép chú cho chúng ta qua lại."
Hai mắt Doãn Khả Vy trợn tròn: "Anh thật sự nói như vậy? Anh đang đùa em có phải không?"
Sắc mặt Lữ Thiên Luân chợt trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778451/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.