Party kết thúc, Anthony tự mình lái xe đưa Doãn Khả Vy trở về.
Bước xuống xe, cô hướng anh ta mỉm cười: "Cảm ơn, anh trở về đi. Năm mới vui vẻ!"
"Năm mới vui vẻ!"
Cô nhìn Anthony cười thêm một cái sau đó nhấc váy đi vào trong nhà. Chỉ là chân cô mới đi được ba bước, sau lưng lại vang lên tiếng gọi: "Vy Vy!"
Cô hơi kinh ngạc đứng khựng tại chỗ. Đây là lần đầu tiên Anthony có hành động bất thường bởi những năm qua anh ta ở bên cạnh cô sớm chiều, cũng thường xuyên đưa đón nhưng chưa lần nào nói tạm biệt rồi mà anh ta vẫn còn gọi cô lại. Xem ra có chuyện gì khó nói đây.
Không suy nghĩ thêm, Doãn Khả Vy đứng tại chỗ quay người lại, miệng vẫn nở nụ cười: "Có chuyện gì sao?"
Anthony tần ngần vài giây rồi lên tiếng: "Chúng ta nói chuyện một lát đi."
Cô khẽ nhướn mày, sau đó gật đầu: "Được, vào bên trong đi."
Dứt lời, cô quay lưng đi về phía bên hông nhà, nơi có trồng cây xanh được uốn thành mái che tạo thành lối đi sâu hun hút dẫn đến hoa viên phía sau.
Cô đi đến đâu, đèn cảm ứng liền sáng lên đến đó. Anthony dõi theo bóng lưng cô không khỏi cảm thán, trông cô lúc này như nàng công chúa bước vào khu rừng cổ tích, đẹp đến nao lòng.
Trống ngực anh ta đập liên hồi, chỉ biết thẫn thờ đứng tại chỗ mà quên phải cất bước theo. Đến khi bóng dáng cô biến mất, anh ta mới vội vã đuổi theo.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778305/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.