Chương trước
Chương sau
Sau khi trường trình với ba mẹ Doãn, Lữ Thiên Luân và Doãn Khả Vy xem như đã chính thức trở thành người yêu thực thụ được sự chấp thuận của người lớn, và kết cục là hôn nhân. Đương nhiên ba mẹ của hắn cũng không phản đối, họ còn mong hắn nhanh một chút dẫn người về nhưng hắn còn đang chờ thời gian thích hợp.

Những ngày sau đó hai người cùng nhau đi làm, cùng nhau về nhà, cuối tuần thì trở về nhà cô cùng ba mẹ Doãn ăn cơm gia đình. Ba mẹ Doãn cũng xem hắn như con rể mà đỗi đãi.

Một tháng trôi qua rất nhanh, Doãn Khả Vy cũng đã thành thạo với cương vị của mình. Khi cô làm sai, hắn không hề có ý khoan nhượng mà rất khắt khe chỉ ra lỗi sai, sau đó lại tận tình chỉ dạy để cô sớm nắm bắt được công việc.

Công tư phân minh, cô thích điểm này ở hắn. Cả hai đều cho rằng chỉ có như thế thì cả trong công việc và mối quan hệ riêng tư mới không bị lẫn lộn, cô mới có thể ngày một tiến bộ bởi vì trong tương lai, còn vô vàn khó khăn cô buộc phải đối mặt nếu muốn ngồi vững ở vị trí phu nhân gia tộc Lauder. Cô cũng biết điều đó nên càng cố gắng hơn.

Cũng may nhờ cô nhớ rõ ràng tất cả những gì xảy ra trong giấc mơ khi cô ngồi ở chiếc ghế Tổng tài The Queen, cho nên cô mới có thể nắm bắt công việc vừa nhanh vừa thuận lợi như vậy.

Party tất niên của L&L cuối cùng cũng đến. Lữ Thiên Luân là Tổng tài, đương nhiên phải có mặt và Doãn Khả Vy là trợ lý nên cũng phải theo sát hắn một bước không rời, mà hắn, chính là muốn như vậy.

Hôm nay Lữ Thiên Luân vẫn giống như thường ngày mặc âu phục màu đen, bên trong là chiếc áo sơ mi màu rượu mận nhưng không thắt caravat hay nơ cổ mà lại dùng khuy cài kiểu Tây nối liền hai rìa cổ áo, trên đó là hai viên ngọc lục bảo màu đỏ hiếm thấy, trông cũng không quá nổi bật nhưng giá trị của nó thì gần như vô giá.

Doãn Khả Vy khoác trên mình chiếc váy dạ hội cổ yếm cũng màu rượu mận che đi xương quai xanh, trên chiếc váy được khảm rất nhiều đá quý lấp lánh. Trang sức cô đang đeo trên mình cũng đồng dạng là ngọc lục bảo màu đỏ.

Cả công ty đều biết cô và hắn là quan hệ gì nên cũng chẳng có ý định giấu giếm, cứ thế phô trương ra bên ngoài bằng việc mặc đồ đôi và luôn khoác tay đi cạnh nhau đến bất kỳ nơi nào.

Nam thanh nữ tú, trai tài gái sắc đứng cạnh nhau không thể tìm ra điểm không thích hợp, lại ngọt ngào vui vẻ đến thế, liệu có ai dám chen ngang?

Nhưng là không dám chen ngang không có nghĩa là sẽ không ganh tị.

L&L là công ty lớn, đối tác kinh doanh cũng không ít nên cả sảnh party đều chật kín người. Trùng hợp là Lữ Thiên Luân chọn khách sạn Lữ Gia làm nơi tổ chức, một phần vì nơi này thuộc sở hữu của hắn, phần lớn là vì chỉ có khách sạn này có đại sảnh lớn chứa được hơn hai nghìn người.

Vì là năm đầu tiên hắn nhậm chức tại đây nên mới tổ chức lớn và cho mời nhiều người như vậy. Nhân viên công ty hơn một nghìn người, hắn đều cho tham dự hết, khách mời thì ngoài đối tác còn có bạn bè. Ngoài ra nhân viên công ty nếu đã có gia đình hoặc người yêu đều có thể mời đến nếu muốn.

Đi một vòng chào hỏi xong thì cũng đến giờ nhập tiệc. Lữ Thiên Luân sau khi phát biểu mở màn thì để lại sân khấu cho MC hoạt náo, sau đó tìm Doãn Khả Vy đi đến một góc yên tĩnh nghỉ ngơi và dùng điểm tâm.

Trình Như Ngọc và La Trọng Huy cùng lúc tiến tới chỗ hai người bắt chuyện khiến cô không khỏi kinh ngạc.

Không đợi Doãn Khả Vy lên tiếng, Trình Như Ngọc lập tức hướng Lữ Thiên Luân nhe răng cười: "Hội trưởng, không biết có thể mượn Vy Vy một lát hay không? Lâu rồi không gặp, tụi em muốn tâm sự một chút a."

Hắn không nói gì, chỉ nhìn người đang ngồi bên cạnh.

Doãn Khả Vy nhìn hắn mỉm cười: "Em đi với Như Ngọc một lát nhé. Anh cùng La Trọng Huy nói chuyện đi."



Hắn gật đầu thả cho cô đi.

Trình Như Ngọc ngay lập tức túm lấy tay cô kéo đi về phía ban công ở bên ngoài sảnh vì hiện tại nơi đó khá yên tĩnh, rất thích hợp để nói chuyện mà không sợ bị người khác hay âm thanh ở bên trong gây ồn ào vì đã có một lớp cửa cách âm rất tốt.

Khi chỉ còn hai người, Trình Như Ngọc bắt đầu tra khảo: "Doãn Khả Vy, cậu và Lữ Thiên Luân trở thành một cặp từ lúc nào mà không cho tớ biết vậy hả?"

Cô cười gượng trả lời: "Chỉ mới một tháng mà thôi. Công việc bận rộn nên tớ mới không có thời gian cùng cậu hàn huyên."

Cô nàng tỏ ra không tin: "Phải không? Hay là cố tình giấu nhẹm?"

"Tớ muốn giấu thì hôm nay gọi cậu đến làm gì? Hiện tại không phải công khai rồi hay sao?"

Thế rồi cô kể lại toàn bộ sự tình về mối quan hệ của cô và Lữ Thiên Luân cho Trình Như Ngọc nghe.

"Cũng thật là đặc sắc nha. Hai người vậy mà lại đơn phương nhau những bảy năm, à không, tám năm rồi cơ đấy." Cô nàng không khỏi cảm thán.

"Ừm, cũng may cuối cùng hai chúng tớ vẫn chờ được đến hôm nay."

Dừng lại một chút, Doãn Khả Vy nhìn Trình Như Ngọc bằng ánh mắt săm soi hệt tia X, nở nụ cười gian xảo: "Còn cậu, cậu và Ngô Minh Thắng tiến triển đến đâu rồi? Sao hôm nay cậu và anh ta không đi chung mà lại đi cùng La Trọng Huy?"

Trình Như Ngọc như bị nói trúng vào tử huyệt liền lâm vào trầm mặc, sau đó mới cất giọng ảm đạm: "Tớ và anh ta chia tay rồi."

Cô sửng sốt trợn tròn mắt: "Chia tay rồi? Khi nào? Sao cậu không nói gì với tớ?"

"Hai tháng sau khi trở về trường cũ."

Cô nàng thở dài một hơi rồi kể ra sự tình cho cô nghe.

Chuyện là vào cái ngày về dự kỷ niệm thành lập trường, Ngô Minh Thắng quen được một nữ sinh khác nhỏ hơn anh ta năm tuổi, trông vô cùng dễ thương, gia cảnh cũng tốt, mà cô nhóc kia cũng có tình ý với anh ta nên hỏi thăm số điện thoại sau đó hai người âm thầm liên lạc với nhau.

Thiên hạ chẳng phải có câu "chán cơm thèm phở" sao? Đàn ông vốn là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, cũng thèm muốn của lạ nên chỉ cần có người nịnh nọt nhiều một chút, tự động dâng hiến bản thân thì đàn ông dù có chung tình hay cứng rắn đến đâu cũng bị lung lay đổ ngã.

Ngô Minh Thắng chính là minh chứng thực tế nhất mà Trình Như Ngọc biết được.

Cô nàng mặc dù khá phóng khoáng nhưng trong vấn đề tình cảm thì lại khá bảo thủ, vẫn luôn giữ khoảng cách với anh ta bởi vì cô cho rằng mình chưa yêu anh ta nhiều đến độ có thể trao đi bản thân mình.



Chuyện tình cảm vốn dĩ như thế, ở bên nhau lâu ngày không có nghĩa là tình cảm sâu đậm. Doãn Khả Vy và Lữ Thiên Luân cũng chính là minh chứng điển hình, tuy hai người chỉ mới bên nhau bảy ngày nhưng tình yêu đã qua bảy năm, sâu đậm đến nỗi có thể trao cho nhau cả thể xác lẫn tâm hồn.

Trình Như Ngọc lại thở dài thườn thượt, ánh mắt trở nên trống rỗng nhìn lên bầu trời tràn ngập ánh sao.

"Khi anh ta tìm tớ nói chia tay nói rằng đã yêu người khác còn cùng cô ta có quan hệ thân mật, tớ thật sự cảm thấy rất nhẹ nhõm và liền đồng ý cùng anh ta cắt đứt mọi liên hệ một cách dứt khoát."

Nói đến đây, Trình Như Ngọc đột nhiên bật cười: "Tớ còn chúc phúc cho anh ta nữa đấy. Thấy tớ cao thượng không?"

Doãn Khả Vy nhẹ lắc đầu: "Đấy không phải là cao thượng mà là cậu ngu ngốc, đang trốn tránh mà thôi. Đúng hơn là cậu đang tìm cho mình một bậc thang leo xuống."

Cô nàng cười méo mó: "Vậy sao? Tớ không cho là vậy."

Sắc mặt Doãn Khả Vy đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Cậu có từng yêu anh ta không?"

Bị ánh mắt sâu thẳm của cô bạn thân chiếu tới, Trình Như Ngọc đang muốn nói lời trái lòng thì liền thu lại, trả lời thật lòng: "Thật lòng mà nói thì tớ cũng có chút tình cảm với anh ta nhưng có lẽ đó không phải là tình yêu khắc cốt ghi tâm mà tớ mong muốn."

Cô nàng nhún vai một cái rồi nói tiếp: "Như cậu thấy đấy, tớ dễ dàng buông bỏ mà không chút đắn đo. Cũng may là anh ta nói chia tay rồi, nếu không tớ cứ mãi luẩn quẩn trong cái thứ tình yêu giả tạo mà đi đến hôn nhân cũng không chừng. Khi đó có phải là càng thấy hối hận hơn không?"

Doãn Khả Vy gật đầu đồng tình: "Ừm, cậu nói không sai. Ngày tháng còn dài, sợ gì không tìm được một tình yêu khắc cốt ghi tâm?"

Trình Như Ngọc nở nụ cười ma mị: "Nhìn xem, tớ đây vừa có ngoại hình vừa có gia thế, làm sao có thể ế được đúng không?"

Cô gật đầu như gà mổ thóc: "Chuẩn không cần chỉnh. Vậy thì hẳn đang có người theo đuổi chứ nhỉ?"

Như bị nói trúng tim đen, cô nàng liếc xéo: "Làm gì có."

Doãn Khả Vy nở nụ cười gian xảo: "Vậy cậu giải thích cho tớ vì sao cậu lại đi cùng La Trọng Huy?"

Trình Như Ngọc lại tiếp tục kể câu chuyện về người đàn ông khác.

Chính là sau khi biết con gái đã cùng bạn trai chia tay, ba mẹ cô nàng lập tức sắp xếp xem mắt các kiểu, thế là vô tình đụng phải La Trọng Huy.

Biết hai người là bạn học Trung học, hai bên gia đình quyết chí trở thành sui gia nên thường xuyên ép hai người gặp mặt.

Tình cũ không rủ cũng tới, La Trọng Huy cuối cùng cũng hướng Trình Như Ngọc tỏ tình lần nữa nhưng cô nàng vẫn còn lưỡng lự. Cũng may là cô nàng không có ý định trốn tránh anh ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.