Dùng xong bữa tối tại một nhà hàng gần sân bay, Lữ Thiên Luân cho xe chạy thẳng về biệt thự của hắn, lúc này đã hơn chín giờ.
Hắn xách vali của Doãn Khả Vy đi thẳng lên phòng ngủ chính ở lầu một, cũng là phòng ngủ của hắn.
Cửa phòng vừa khép, cảm xúc trong hắn tức thì bùng nổ, lập tức áp cô vào tường hôn ngấu nghiến. Phải đến một lúc sau, khi tâm tình hắn đã ổn định, sự đau rát nơi đầu lưỡi cùng môi mới dần dịu đi, thay vào đó là sự ôn nhu dịu dàng chưa từng có.
Doãn Khả Vy cũng mang tâm tình tương tự nên cô không có ý cự tuyệt, cùng hắn so tài cao thấp nhưng cuối cùng cô phải trào thua. Lữ Thiên Luân cũng vì vậy mới dần thu lại lực đạo, tựa như đang an ủi cô.
Gần hai tháng trời xa cách, một nụ hôn làm sao đủ nói lên nỗi nhớ nhung của đối phương, chỉ có thể cùng nhau hoà quyện may ra mới vơi bớt đi phần nào. Thế là quần áo cả hai cứ thế từng cái từng cái vương vãi trên thảm trải sàn.
Nụ hôn dài kết thúc, Lữ Thiên Luân lập tức bế bổng cô lên đi về phía giường lớn. Tuy chỉ vài bước chân nhưng cũng đủ để cô tỉnh táo.
"A Luân, chờ một chút, em muốn đi tắm."
Khoé miệng hắn nhếch lên nở nụ cười tà mị: "Vừa hay anh cũng chưa tắm, làm một lần rồi anh tắm cho em."
Cô trợn tròn mắt nhìn hắn muốn phản đối nhưng chẳng thể thốt ra lời nào vì đã bị hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778097/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.