Hứa Thầm vô tri vô giác về nhà, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại sự việc lúc nãy, không nghĩ gì khác được.
“Hò dô ta kéo kéo kéo…” Tiếng di động vang lên.
Hứa Thầm nhìn số điện thoại xa lạ, do dự không tiếp. Điện thoại của Tống Tư Kỳ rất đơn giản, trừ số điện thoại của Lâm tra công và đồng nghiệp, không có gì bạn bè gì.
Chuyển điện thoại, Hứa Thầm “Alo” một tiếng, đối phương lại không có phản ứng.
“Này? Như thế nào không nói lời nào… Sao lâu vậy? Còn ở đó không?” Hứa Thầm lại hô vài tiếng, đối diện như trước là trầm mặc, hắn có chút không kiên nhẫn: “Không nói lời nào tôi liền cúp.”
Gia hoả quái dị, Hứa Thầm nghĩ như vậy, đang muốn cắt điện thoại, đối phương lại mở miệng: “Tống Tư Kỳ… Là anh, anh là Cố Huyền…”
Hứa Thầm dại ra vài giây, ngón cái vừa động, cúp điện thoại.
“Nhưng sao hắn lại biết số điện thoại của mình?” Hứa Thầm nhíu mày, sau đó liền tỉnh ngộ: “Đúng rồi, ông chủ phòng tranh kia là anh trai hắn.”
Lúc này, di động lại vang, vẫn là dãy số kia.
Lại gọi nữa? Cắt luôn!
Tôi khinh, còn có xong hay không! Không kiên nhẫn tắt máy, Hứa Thầm cầm điện thoại ném lên sô pha rồi trở về phòng.
Mở ra document, tính toán tiếp tục viết văn, thế nhưng lại không thể tập trung tinh thần, càng miễn nói đến cái gì cảm hứng.
Làm hơn một giờ, hắn tắt máy tính, đi đến phòng bếp nhìn tủ lạnh rỗng tuễh, đêm nay phải ra ngoài ăn rồi.
Ra cửa, ở quán ven đường gọi một bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-yeu/100086/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.