Sáng hôm sau cô tỉnh dậy ông Bạch liền mắng cô một trận.
"- Bạch Giai Tuệ con xem con kìa! Còn ra thể thống gì nữa."
"- Ba mặc kệ con."
Nói rồi cô quay lưng bỏ đi ra ngoài.
"- Con ...con"
Cô đi thẳng đến nhà Cảnh Nghi.
"- Giai Tuệ sao cậu đến đây."
"- Tôi muốn nói chuyện với cậu, ra công viên chút đi."
"- Ừm."
Trên đường Cảnh Nghi cất tiếng hỏi cô.
"- Có phải vì chuyện đính hôn không?"
"- Ừm, cậu mau đi giải thích với ba mình chuyện đó đi. Người tôi thích không phải là cậu mà là Dương Hạo Hiên, cậu đừng tự làm khổ bản thân mình nữa."
"- Tớ hiểu rồi."
Anh quay lưng rồi rời đi. Đúng anh chỉ muốn Giai Tuệ ít nhất một lần nào đó nhìn về phía anh chứ không phải là Dương Hạo Hiên. Bây giờ nghe cô nói rõ từng chữ như vậy anh đã biết cô yêu Hạo Hiên nhiều như thế nào, ít ra cô đã hiểu được thế nào là tình yêu rồi. Anh cùng cô lớn lên từng nhỏ chứng kiến cô yêu đương với rất nhiều người nhưng lại chưa bao giờ trân trọng ai cả kể cả anh. Giai Tuệ nhìn thấy bóng lưng Cảnh Nghi rời đi cô cũng trở về.
"- Cảnh Nghi tớ xin lỗi, hãy tha thứ cho tớ."
Vài ngày sau đó hôn ước được hủy bỏ, bản thân cô cũng nhẹ lòng hơn. Ba tháng hè rồi cũng trôi qua, ngày đầu tiên bước vào lớp không khí vẫn như vậy. Cô vẫn nhớ chỗ ngồi quen thuộc của mình, Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-ngot-ngao-mang-ten-em/2929310/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.