Chấp Chính Quan lập tức theo sau nhảy xuống hồ.
Vẫn giống như trước, hắn ta không có cách nào ngăn nàng lại, chỉ có thể bó tay nhìn nàng đang từng chút một hy vọng xa vời dùng hết sức tránh thoát.
Lạc Lan lần này đến lần khác trồi lên mặt nước hít thở, lần này đến lần khác lặn vào nước, nhưng vẫn không tìm được ống chích.
Nàng thay đổi từng nơi một, tiếp tục lần này đến lần khác lặn xuống tìm.
Nhiệt độ của nước rất thấp, chỉ khoảng 6-7 độ. Dòng nước dưới đáy hồ lại chảy xiết, Lạc Lan nín thở trong thời gian dài dưới đáy hồ bơi qua bơi lại, sắc mặt ngày càng tái nhợt, môi cũng dần tím tái.
Nàng vẫn tiếp tục lần này đến lần khác trồi lên mặt nước hít thở, muốn lặn xuống đáy hồ, Chấp Chính Quan nắm được Lạc Lan, bắt ép nàng đang sức cùng lực kiệt, ngay cả sức lực chống cự cũng không có, kéo vào bờ.
"Buông, tôi, ra!"
Lạc Lan ánh mắt không còn tiêu cự, thân thể càng không ngừng run rẩy, mái tóc ướt sũng dán trên mặt, trên hàng lông mi đều là bọt nước.
Chấp Chính Quan giận dữ hỏi: "Mạng của cô không đáng giá vậy sao? Vì một con dã thú mà từ bỏ cả sinh mạng, vì một ống thuốc cũng có thể đánh cược cả sinh mạng?"
Lạc Lan ánh mắt băng lãnh nhìn hắn, lạnh lùng nói: "Tôi nói ông buông ra, không phải tôi muốn nhảy xuống hồ, mà là tôi cực kỳ căm ghét ông! Không muốn để ông đụng đến người tôi!"
Thân thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-lac-ngan-ha/2095902/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.