Sáng sớm.
Lạc Lan ở phòng ngoài đợi Anderson chuẩn bị xe bay đến đón nàng.
Khi Thần Sa ra khỏi nhà, chiếc xe bay của hắn đỗ ngay trước mặt Lạc Lan.
"Chào buổi sáng." Lạc Lan lập tức đứng tránh sang một bên nhường đường, còn đưa tay lên mỉm cười chào hắn.
Thần Sa có tai như điếc, không nói một tiếng, hắn phóng lên xe bay, nhanh chóng rời khỏi.
Lạc Lan tự an ủi mình, những kẻ như này nên gọi tắt là "Quá nhạt", còn gọi đầy đủ là "Giao tiếp quá khó ưa, bộ mặt quá nhạt nhẽo", hắn là người bệnh, không nên chấp nhặt chuyện nhỏ bất hòa với hắn!
Nửa giờ sau, Lạc Lan đến viện nghiên cứu ở Relicta, Phong Lâm đứng đón nàng ở cửa.
Lạc Lan thấy mình được ưu ái nên lo lắng, "Sao cô lại ra ngoài này? Không phải đã nói, khi nào tôi đến sẽ báo cho cô biết sao?"
Phong Lâm thẳng thắng nói: "Tôi sợ cô đến lúc đó lại đổi ý, nên không yên tâm làm việc, muốn ra ngoài hít thở chút không khí."
Nếu là công chúa Lạc Lan thật sự, cho dù đồng ý làm thí nghiệm cơ thể, thì chắc chắn là không cam lòng làm chuyện không muốn làm, cô ấy sẽ cố sức từ chối, nhưng nàng là giả, là một người kỳ lạ với hai bàn tay trắng không thể phản kháng.
Lạc Lan cười than thở: "Cô suy nghĩ nhiều rồi. Người lo lắng phải là tôi mới đúng!"
Phong Lâm nắm lấy cánh tay của Lạc Lan, vừa đi vừa nói chuyện: "Đừng lo lắng! Hôm nay chỉ làm những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-lac-ngan-ha/2095882/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.