Văn Thiện và nó đang tay trong tay đi dạo ở sân cỏ rộng lớn của trường học, phong cảnh trước mắt hai người lúc này xinh đẹp vô cùng. Trời xanh mây trắng, những doá hoa dại đang đua nhau khoe sắc trước ánh nắng ấm áp. Những cơn gió mang theo hương thơm của cỏ non nhẹ nhàng lướt qua, khiến người ta cảm thấy thật dễ chịu.
Văn Thiện dịu dàng vén lại vài sợi tóc đang bị gió thổi đính vào khuôn mặt xinh xắn của người con gái, ánh mắt anh nhìn nó tràn đầy yêu thương. Đôi môi mỏng của anh đang nở khẽ một nụ cười tươi.
Rồi anh nghiêng đầu và từ từ phũ xuống đôi môi hồng ngọt ngào của nó. Nụ hôn của hai người vừa nhẹ nhàng vừa đầy yêu thương.
"Anh sẽ mãi mãi yêu em, Tiểu Yến." - Lời Văn Thiện nói ngọt ngào đến tận con tim của người con gái, vòng tay ấm áp anh nhẹ nhàng ôm lấy nó thật chặt, chẳng nỡ xa rời.
Nó mỉm cười hạnh phúc, vòng tay nhỏ bé cũng nhẹ nhàng ôm lấy người con trai. Chỉ cần được ở bên cạnh Văn Thiện, cùng với anh đi hết con đường đời thì nó chẳng cầu mong gì thêm nữa. Anh và nó sẽ bên nhau hạnh phúc, mãi mãi không rời xa.
Lúc hai người mỉm cười trong hạnh phúc thì bỗng nhiên có tiếng súng và trước ngực Văn Thiện đầy máu, rồi anh từ từ buông tay nó...
Cảm giác mất mát, nỗi đau đớn to lớn đột nhiên ùa đến cùng lúc khiến nó hoá điên, khóc la trong vô vọng.
...
"ANH VĂN THIỆN." - Nó nghẹn ngào thét lớn lên và bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-hoc-tro/558703/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.