Gần hết một tiết học Lùn mới vội chạy vào, trên tay còn ôm một thùng giấy to. Cả lớp đều ngạc nhiên quay qua nhìn và to nhỏ với nhau, không biết thùng giấy đó dựng gì nữa. Nó ngạc nhiên buột miệng gọi khẽ:
"Nhi Nguyễn..."
Cô giáo Hoài Hương bước đến gần Lùn và nhỏ nhẹ hỏi:
"Sao hôm nay em lại đi học trễ quá vậy?"
Lùn bối rối nói:
"Dạ thưa cô...sáng nay em đã nhìn thấy cái thùng này ạ."
Huỳnh Thủy tò mò hỏi:
"Là gì thế nhỉ?"
Rồi quay lại nhìn tụi nó, trao đổi ánh mắt với nhau. Nó nhún vai và nhẹ lắc đầu, ý là nó cũng không biết.
Cả lớp đều nhìn chằm chằm vào Lùn, đang mong chờ câu trả lời từ nhỏ.
"Mọi người xem nè."
Lùn đặt nhẹ thùng giấy xuống đất và mở nặp ra. Trước mắt cả lớp giờ là sáu chú chó con, chúng đều chưa mở mắt.
"Dễ thương quá đi."
Cả lớp bỗng đồng tâm la lên. Nó đứng dậy chạy tới gần hỏi giọng lo lắng:
"Chuyện này là sao vậy Nhi Nguyễn?"
Lùn thở dài và đưa cho nó một miếng giấy:
"Mày đọc đi sẽ hiểu."
Nó khẽ nhíu mày cầm lấy miếng giấy từ tay nhỏ và đọc lớn lên cho mọi người cùng nghe:
"Nếu bạn là người tốt thì hãy chăm sóc những chó con này, hôm qua cha tôi mua chúng về làm thịt. Nhưng tôi thấy không nỡ nên mang chúng ra để ngoài đường, mong sẽ gặp người tốt chịu chăm sóc chúng. Xin cảm ơn."
Nghe xong thì cô giáo Hoài Hương khẽ nhíu mày:
"Bọn chúng còn nhỏ như thế lại bị ăn thịt rồi sao?"
Yến Nhi bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-hoc-tro/558623/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.