Biên tập: Thiên Duyên 
_____ 
Sau khi Vệ Lăng Dương thốt xong câu này, phòng bệnh lập tức yên tĩnh một cách đáng sợ, hai người nhìn nhau, Từ Gia không tiếp lời, Vệ Lăng Dương cũng không mở miệng, dường như đang đợi câu tiếp theo của đối phương. 
“Nói nhăng nói cuội gì đó.” Từ Gia phá vỡ im lặng trước tiên, thu khăn về bỏ vào chậu rửa mặt, khom lưng toan bưng chậu rửa mặt rời đi, Vệ Lăng Dương vội vàng nắm tay cậu: “Tớ không có nói quàng.” 
Động tác Từ Gia ngừng lại, giữ nguyên tư thế cầm mép chậu rửa tay, ngẩng đầu nhìn về phía hắn. 
“Tớ không có nói quàng.” Vệ Lăng Dương lại nhấn mạnh lần nữa, thu lại nụ cười trên mặt, nghiêm túc nhìn cậu, “Tớ nghiêm túc, thật đó, không đùa đâu.” 
“Nghiêm túc?” Từ Gia lặp lại lời hắn, “Cậu biết mình đang nói gì không?” 
“Đương nhiên tớ biết chứ.” 
“Đừng đùa nữa, không buồn cười chút nào.” 
“Tớ không đùa, tớ đã nghĩ rất lâu rồi, tớ …” 
“Cốc cốc —— “ 
Tiếng gõ cửa chặn ngang lời hắn, y tá vào kiểm tra phòng, Vệ Lăng Dương đành phải buông tay Từ Gia ra, nhỏ giọng bảo: 
“Lát nữa tớ sẽ nói với cậu.” 
Từ Gia chẳng ừ hử gì cả, bưng chậu rửa mặt vào phòng vệ sinh, cũng tiện tay đóng cửa lại. 
Y tá kiểm tra xong liền nhanh rời đi, Vệ Lăng Dương vẫn còn nhớ đề tài vừa rồi chưa bàn xong, thế là dò đầu dòm vào trong nhà vệ sinh, khó hiểu sao Từ Gia đi lâu vậy kìa, sau đó thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-dep-nhat/1952862/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.