Biên tập: Thiên Duyên
_____
Trời cuối tháng 9 tuy vẫn còn oi bức, nhưng đến tối sẽ chuyển lạnh, Vệ Lăng Dương không còn để trần thân trên như trước, mà đã mặc áo ngủ.
Hắn nhặt hòn đá Từ Gia quăng qua, ném vào một chiếc hộp trong góc ban công, ngẩng đầu thấy Từ Gia đang đứng ở ban công nhìn mình, đi qua mấy bước đứng đối diện cậu, cười hì hì:
“Đêm hôm khuya khoắt không ngủ mà quấy rầy hàng xóm vậy hả?”
“Ngủ không được.” Từ Gia vô cùng tỉnh táo không có ý định đi ngủ, “Sao cậu cũng chưa ngủ, đang làm gì thế?”
“Tớ đọc tiểu thuyết. Sao cậu không ngủ được? Mất ngủ hay là …” Vệ Lăng Dương nói tới đây liền ngừng, nhớ ra hình như hôm nay Khương Yến về, nhất thời vỡ lẽ, không quá chắc chắn hỏi, “Có phải mẹ cậu về rồi không?”
“Đúng vậy, chiều ăn cơm xong liền về.” Từ Gia kéo ghế ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đen như mực, ngữ điệu bình thường nói, “Bà và chú định kết hôn, lần tới gặp mặt có lẽ là vào hôn lễ bọn họ.”
“Kết hôn?” Vệ Lăng Dương nhíu mày, “Sao bất thình lình quá vậy?”
“Cũng không tính là đột nhiên, bọn họ quen nhau cũng hơn hai năm rồi.” Từ Gia giải thích cho hắn, “Chú Vu là người rất được, đối xử với mẹ tớ cũng tốt, bọn họ kết hôn cũng rất tốt.”
“Vậy còn cậu?” Vệ Lăng Dương không quan tâm những người khác tốt hay không, chỉ hỏi mình Từ Gia, “Cậu tốt không?”
“Tớ …” Từ Gia bị câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-dep-nhat/1952849/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.