🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi không nhớ từ lúc nào tôi không còn nghe anh gọi tên tôi nữa. Anh gọi tên tôi chỉ đơn giản là:



- Băng Băng, em đang làm gì vậy?



- Băng Băng, em đã ăn cơm chưa?



- Băng Băng, hôm nay em có đi học không?



- Băng Băng, em có chuyện gì vậy?



* * *



Nhưng có ai biết đằng sau đó là sự quan tâm tôi mỗi ngày. Anh sợ tôi không chịu ăn cơm. Anh sợ tôi buồn vu vơ.. mỗi điều gì đó có liên quan đến tôi anh sẽ đều để trong lòng.







Anh đã có một thói quen là gọi em. Có lúc, nghe ai đó gọi:



- Băng Băng..



Anh sẽ quay đầu lại xem có phải em hay không?



Anh nhớ em.



Không biết giờ này, em đang làm gì? Em đã ăn cơm chưa? Buổi tối, có ngủ được hay không?



Anh muốn nghe giọng nói ngọt ngào của em.



Anh không biết mình nên làm gì lúc này nữa.



* * *



Người ta bảo khoảng cách xa nhất không phải khoảng cách địa lý. Mà là khoảng cách từ trái tim đến trái tim.



Bởi vì những kỷ niệm của tôi và anh quá đẹp. Mà thời gian trôi đi tôi vẫn luôn nhớ về những tháng ngày vui vẻ bên anh. Tôi vẫn cảm thấy anh đang ở rất gần. Rất gần bên tôi. Tôi luôn có cảm giác anh luôn bên cạnh tôi.







Em nhớ đến anh, người không bao giờ khiến em đợi chờ. Em lại nhớ anh từng chăm sóc em. Em nhớ những trưa nắng anh hái những trái

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-cua-hoa-dao/2540405/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.