Tuy Chu Ngữ Anh không có tìm riêng Chương Tuyết Trình như lời Đường Thành Huân nhưng mà Chương Tuyết Trình lại chủ động đến gặp riêng bọn họ. 
Chu Ngữ Anh nhớ rõ, khi Chương Tuyết Trình bước về phía họ, bàn tay Đường Thành Huân siết chặt lấy cổ tay cô, đến khi cô kêu đau, hắn mới như tỉnh mộng mà thả ra. 
Chương Tuyết Trình bước đến cùng nụ cười tươi trên môi, rất có thâm ý mà nhìn về vợ chồng nhà họ Đường: 
"Yo, xin chào Đường tiên sinh, Đường phu nhân? Lâu rồi không gặp, không biết Đường tiên sinh có nhớ ra tôi là ai không? Ôi, tôi thật là! Nhân vật nhỏ như tôi đâu đáng để Đường tiên sinh nhớ tới, đúng không? Bây giờ tôi xin giới thiệu lại một chút…” Chương Tuyết Trình vờ như không quen biết Chu Ngữ Anh, cố ý nói “Ừm, tôi là Chương Tuyết Trình, bạn học cùng lớp Đường tiên sinh năm xưa. Hình như là tôi cũng học chung với cả…” 
“Đủ rồi!” Đường Thành Huân ngắt lời Chương Tuyết Trình, bắn ánh mắt cảnh cáo nhìn sang cô ấy. 
Đường Thành Huân lại kéo Chu Ngữ Anh ngồi xuống một góc, lấy cho cô một ly cocktail màu sắc rực rỡ, nói nhỏ vào tai cô: “Đợi anh chút! Anh ra ngoài kia xử lý chút chuyện”. 
Sau đó, Đường Thành Huân cùng Chương Tuyết Trình đi ra khỏi sảnh chính bữa tiệc. 
Mà mọi người như có như không nhìn về phía Chu Ngữ Anh, có thương hại, có đồng cảm, có ghen ghét, có vui sướng, như thể Đường Thành Huân và Chương Tuyết Trình có một chân, cắm sừng lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-bi-hoan-doi/2833689/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.