Tống Tranh vậy mà tặng cô một cây bút máy.
Lâm Yên Nhiên ngẩng đầu nhìn Tống Tranh, có chút không biết làm sao. Cây bút máy này hình như rất đắt tiền thì phải? Nó có hơi nặng tay, nhìn cũng rất tinh tế.
Minh Trạch Dã thấy cô ấp úng thì mới nói:
“Cả lớp mình đều vậy đấy Yên Nhiên”.
Lâm Yên Nhiên nhìn về phía các bạn học, nhiều người cũng đang giữ một cây bút máy tương tự. Xem ra hôm nay Tống Tranh là người chi tiền mạnh tay nhất rồi. Có lẽ sinh nhật Tống Tranh cũng tặng quà đáp lễ bằng một thứ đồ đắt tiền vậy.
Cô cũng không từ chối nữa, giơ tay ra nhận và nói cảm ơn.
Giáng Sinh không được nghỉ học nhưng sau ngày Giáng Sinh là ngày nghỉ cuối tuần.
Hôm qua Lâm Yên Nhiên đã nói trước với ba người kia sẽ không đi thư viện trong tuần này rồi. Cô hôm nay quyết định ở nhà vẽ tranh.
Lâm Yên Nhiên mở album ảnh ra, lật đến bức hình chụp chung với anh Tất Hành vào kỷ nghỉ hè ra để vẽ.
Cô cũng không định sẽ để người khác thấy bức tranh này, nếu không họ sẽ đau lòng.
Vốn dĩ đêm qua, cô còn tính hôm nay sẽ ra công viên vẽ tranh phong thuỷ, chỉ là nửa đêm mơ thấy anh Tất Hành rồi tỉnh lại, trong lòng đau nhức.
Những năm trước, năm nào cô và Tuyết Trình cũng đều quên chuẩn bị quà Noel cho mọi người, đều là anh Tất Hành nhắc nhở. Noel năm nay anh Tất Hành không còn nữa, cả hai người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-bi-hoan-doi/2833349/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.