Author: Lakshmi
Hoàng cung Assyria nhuốm đượm nỗi buồn ưu thương, hoàng hậu đổ bệnh nặng luôn miệng gọi tên vị công chúa vừa qua đời. Angol mười tuổi ở bên mẫu hậu của mình, nắm chặt lấy tay bà, nghe bà gọi tên em gái mình: "Angela! Angela. . .", bà mở mắt ra ôm chầm lấy hắn, mỉm cười gọi. . .: "Angela. . .".
Tính khí Angol thay đổi từ đó, trở nên ẻo lả biến thái làm người khác tránh né, nhưng chỉ đến khi. . . Angol lạnh lùng nhìn cô bé con bám lấy chân mình, hỏi nàng: "Ngươi không sợ ta sao?.". Cô bé nhỏ cười nói: "Jamari không hề sợ ngài!.". . .
Jamari. . . Phải! Chỉ có mình nàng không sợ hắn, chỉ có nàng chịu mỉm cười thật lòng với hắn,. . . và chỉ có nàng mới dám liều cả mạng sống để thực hiện mệnh lệnh của hắn. . . Jamari. . .
Angol vùng dậy khỏi giấc mơ nặng nề, hắn lau vầng trán đổ đầy mồ hôi, tại sao lại mơ thấy quá khứ kia như thế chứ? Jamari. . . bàn tay của hắn nắm chặt, ánh mắt long lên sòng sọc, hắn không thể khống chế bản thân mình, rút cây roi bên cạnh đi đến chỗ giam giữ Asisu.
Asisu không hề ngủ, nàng chỉ dựa vào vách xe nhắm mắt dưỡng sức, cả ngày hôm nay Asisu vẫn chưa ăn gì. Angol đang bắt nàng phải trả giá như lời hắn đã nói đây mà! Không biết. . .Izumin bây giờ ra sao. . .
"Rầm!."
Asisu giật mình nhìn ra cửa, Angol bước vào trong xe rồi lôi nàng ra ngoài: "Ngươi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-ai-cap/2284893/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.