Hôm sau, tất cả mọi người đều có mặt, ai nấy đều diện vest đen. Dù kiểu dáng khác nhau nhưng trông vẫn cứ giống một đám xã hội đen đang tập hợp, nhất là khi so với bộ đồ thể thao thoải mái của Trịnh Duy Trạch.
Hoắc Tư Thần, Trương Vũ Văn, Trần Hoành, Nghiêm Tuấn, Thường Cẩm Tinh – năm chàng trai cao to bước vào sảnh khách sạn, ngồi ở quầy cà phê. Trịnh Duy Trạch im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng chịu gọi điện cho Whiskey.
Vì Trương Vũ Văn kiên quyết cho rằng chuyện này nhất định phải giải quyết dứt điểm. Mọi người đều đồng ý với đề nghị này. Họ lăn lộn ngoài xã hội lâu hơn Trịnh Duy Trạch, đối mặt với khó khăn cũng nhiều hơn, ai cũng hiểu rõ chuyện kiểu này nếu không giải quyết cho xong, sẽ trở thành nút thắt trong lòng, ám ảnh suốt nhiều năm về sau.
Nhưng họ không ai giải thích nhiều với Trịnh Duy Trạch, chỉ lạnh lùng ép cậu ta dẫn họ đến khách sạn gặp Whiskey, mặc cho Trịnh Duy Trạch nài nỉ thế nào cũng không lay chuyển.
Tiếng “ting” vang lên, Whiskey bước ra khỏi thang máy. Vừa ra đến nơi, bất ngờ nhìn thấy một đám thanh niên cao to mặc vest đen, hắn ta giật mình định quay người bỏ chạy.
Nhưng đã muộn, mọi người đều nhìn thấy hắn ta, hắn ta cũng nhìn thấy Trịnh Duy Trạch.
Thường Cẩm Tinh ngồi chính giữa ghế sofa, bên cạnh là Trịnh Duy Trạch tội nghiệp.
“Là hắn ta sao?” – Thường Cẩm Tinh hỏi.
Trịnh Duy Trạch gật đầu. Thường Cẩm Tinh liền vẫy tay với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-tuc-xa-nam-so-7-duong-giang-loan/3688087/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.