Toàn bộ quảng trường, những nơi có thể bày quán để bán, gần như đều đã bị chiếm lĩnh. Nàng đành phải tìm một vị trí gần phía bên ngoài để bày hàng quán.
"Mau mau mau!"
"Ta sẽ mở chiếc ô!"
"Ngươi treo đèn điện lên đi!"
Nháy mắt bóng đèn sáng lên, người đi đường xung quanh lần lượt ghé mắt nhìn qua, ánh sáng phát ra từ bóng đèn rất ổn định, sáng hơn so với sinh vật chiếu sáng hoặc đèn tinh thạch rất nhiều. Có điều, mọi người đều không thể nhìn ra, đèn điện rốt cuộc là thứ gì.
Mộng Oánh Oánh mặc áo dài quần dài, quấn khăn quàng cổ, mang theo khẩu trang, nàng có chút lo lắng. Tuy nhiên, nàng biết rằng thắng hay bại đều do bản thân mình nơi đây, vì thế nàng lập tức lớn tiếng kêu lên: "Bán bò bít tết Nguyệt Quang, ăn vừa ngon vừa bổ dưỡng, một đồng vàng một phần!"
Mộng Oánh Oánh da mặt dày kêu lên vài câu.
Bởi vì có bóng đèn cùng với mỹ nữ, những người vây xem xung quanh đều tăng lên không ít.
Mộng Oánh Oánh phát hiện ra một hiện tượng rất buồn bực, mặc dù mọi người vây xem rất nhiều, nhưng không có người nào ghé vào quán mua gì để ăn, trong lòng nàng không thể không bắt đầu nôn nóng. Không phải cả đêm ngay cả một phần cũng bán không nổi đấy chứ? Lần đầu tiên làm ăn buôn bán đã thất bại, đó là một đả kích quá lớn!
"Bò bít tết này có gì đặc biệt, không ngờ lại bán đắt như thế?"
Một đại thúc mặc khôi giáp, lưng đeo trường kiếm, còn đeo một cây cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-tich-vuong-toa/9386/quyen-1-chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.