Tới ngày dự tính sinh Warren và Alice cũng dọn tới bệnh viện ở, ngoại trừ một vài xã giao và công việc tất yếu ra, tinh lực của bốn người tập trung hết vào hai đứa nhỏ còn chưa ra đời kia. 
Người một nhà cứ như vậy toàn tâm toàn ý làm bạn ba ngày, đứa nhỏ rốt cuộc dưa chín cuống rụng. 
Nhìn hai con khỉ nhỏ nhăn nheo, đỏ hồng, Lạc Vân Thanh giờ phút này mãn tâm mãn nhãn đều là ôn nhu, còn Leonard thì ngay cả bế cũng không dám, bác sĩ đem đứa nhỏ cho hắn, hắn để bác sĩ đem đứa nhỏ cho Alice bế, sau đó một mình ngồi ở bên cạnh ghé mắt trông mong. 
Bộ dạng kinh sợ của Leonard khiến Alice cười to, nhưng cười xong trên mặt Alice xuất hiện vẻ hận sắt không thành thép, một đứa nhỏ thôi còn có thể sợ như vậy, vậy về sau còn trông nom đứa nhỏ như thế nào? 
Vì thế nói ra lời đầy thấm thía: "Leonard con như vậy là không được đâu! Bộ dạng sợ hãi này của con về sau làm sao trông đứa nhỏ? Không được không được, con lại đây, mẹ dạy con bế đứa nhỏ như thế nào." 
Nghe được yêu cầu của Alice, Leonard luống cuống nhìn Lạc Vân Thanh một cái, nhưng tất cả lực chú ý của Lạc Vân Thanh đều đặt trên người đứa nhỏ nên cậu không phát hiện Leonard cầu cứu, cho nên Leonard cũng chỉ có thể nhận mệnh, vì thế hắn cứng đờ đi lên phía trước, dưới sự hướng dẫn của Alice và bác sĩ học bế đứa nhỏ như thế nào. 
Nhưng cho dù lý luận hắn học rất nhanh, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuc-ta-cuc-ky-co-tien/768435/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.