*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Về việc sau khi chúng ta rời đi, đám quần chúng ăn dưa kia rốt cuộc nói những gì, chúng ta không biết, cũng không muốn quan tâm. Dù sao, chúng ta nên làm đều đã làm, nên lấy đều đã lấy, cũng không có gì đáng giá chúng ta lưu luyến. Ta hiện tại quan tâm nhất, ước chừng chỉ có một vấn đề, nếu như không có được đáp án, trong lòng ta như mèo cào, không yên ổn được.
Ta nhìn Tô Nguyệt khóe môi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, mặt tìm tòi nghiên cứu hỏi: "Kỳ thực, nàng đã sớm đoán được câu đố thứ 100 đúng không?"
Tô Nguyệt mỉm cười nhìn ta, khóe miệng lộ ra một nụ cười nghịch ngợm, ôn nhu nói: "Đúng thì sao, không đúng thì sao?"
Ta nghiêm túc nhìn chằm chằm Tô Nguyệt, đột nhiên ha ha cười lớn nói: "Ta biết ngay mà! Tô Nguyệt, nàng là cố ý đợi đến khi tiểu tử kia nghĩ ra đáp án, sau đó ở thời điểm hắn vừa muốn nói, giành trước hắn một bước nói ra! Ta đã nói mà, làm sao có chuyện canh giờ chuẩn như vậy a! Nàng quả nhiên là cố ý."
"Chàng không cảm thấy, ở thời điểm cách thành công gần nhất, cũng chính là thời điểm hy vọng lớn nhất, thời điểm ước chừng chỉ còn cách một tí tẹo liền có thể biến mong muốn trở thành sự thực, cấp hắn một kích trí mạng, hiệu quả càng tốt hơn sao? Cái loại cực độ vui sướng biến thành cực độ không cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuc-khong-phai-ta-muon-bien-cong/1308009/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.