*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trở lại Vương phủ, ta một mực buồn bã không vui ngồi ở trên kháng, cũng không nói chuyện. Thương tiếc cuộc sống sâu gạo hạnh phúc sắp kết thúc, ta phải mang Tô Nguyệt lao tới chiến trường không có ánh đao, tiếp xúc âm mưu xảo trá trong bóng tối. Aiz, quả nhiên là, báo ứng không phải không tới, chỉ là thời gian chưa đến a! Nếu như ban đầu ta chưa từng cứu Thanh Loan, có phải là, ý nghĩa rằng, hiện tại chúng ta không cần trộn lẫn vào vào vực sâu bóng tối này? Nếu như để cho ta có lại một lần cơ hội lựa chọn, ta nghĩ, ta vẫn sẽ mềm lòng cứu nàng, không tại sao, bởi vì, đây chính là ta, một tên ngốc thiện lương cố chấp làm việc theo bản tâm.
Tô Nguyệt ở một bên lẳng lặng phụng bồi ta, cũng không nói nhiều, chỉ là ánh mắt kia tràn đầy lo âu, bại lộ nội tâm lúc này của nàng, kỳ thực nàng cũng không bình tĩnh như nàng biểu hiện.
Ta chần chờ một chút, vẫn là đem chuyện hoàng đế ca ca nói với ta kể cho Tô Nguyệt. Tô Nguyệt trầm mặc một hồi, kéo tay ta, từ từ cong người xuống, đem mặt thiếp lên đùi ta, nhẹ nhàng nói: "Đáp ứng ta, vô luận bất kỳ thời điểm nào, cũng không được bỏ lại ta."
Ta nghe vậy sửng sốt, thật lâu mới phản ứng được. Ta nhẹ nhàng thở dài, vuốt ve mái tóc dài của Tô Nguyệt, ôn nhu nói: "Được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuc-khong-phai-ta-muon-bien-cong/1308007/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.