Lý Tú Nga suýt bị Kỳ Nhất Bạch làm cho tức chết. Bà ta thực sự không đấu lại được Kỳ Nhất Bạch. Mặt bà ta đen như đáy nồi:
"Bạch ca nhi, coi như là tao sợ mày rồi có được không. Mày nói xem, rốt cuộc là mày muốn gì?"
Kỳ Nhất Bạch căn bản không thèm để ý Kỳ Hoa Kiều hay Kỳ Hữu Tài ngủ như lợn. Cậu đang cảm thấy chơi đùa, chọc tức Lý Tú Nga còn thú vị hơn nhiều.
Cậu ngoài cười nhưng trong không cười nói với Lý Tú Nga:
"Đây cũng là điều tôi đang muốn hỏi bà đấy. Bà đã hủy hoại hết danh tiếng của tôi ở trong thôn này rồi. Tự nhiên tôi cảm thấy chẳng còn thiết tha sống nữa, không bằng giết bà trước để giải nỗi oán hận này. Đến lúc bước xuống âm phủ, mẹ tôi cũng không trách tôi khờ dại, bị mấy người chèn ép hai mươi ba năm cũng không biết đường mà phản kháng. Danh tiếng của tôi nếu càng ngày càng tệ, vậy tôi cũng càng không muốn sống nữa. Mà không sống được thì đương nhiên tôi phải kéo bà đi theo cùng tôi rồi. Lý Tú Nga, bà nghĩ thử xem tôi nên chọn thời điểm nào để lấy mạng chó của bà là tốt nhất đây?"
Chó, mạng chó?
Kỳ Nhất Bạch nói mạng của bà ta là mạng chó?
Nếu là ngày xưa, Lý Tú Nga đã lao lên xé rách cái mồm mất dạy của Kỳ Nhất Bạch rồi.
Nhưng ở thời điểm này, Kỳ Nhất Bạch lúc nào cũng có thể giơ cung lên bắn bà ta, bà ta nào dám manh động với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuat-vien-manh-nhat-co-dai/3562036/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.