Kỳ Nhất Bạch nghe thấy tiếng của Vệ Khanh vội quay đầu. Cậu liền rơi vào ánh mắt sâu thẳm như đang muốn làm cậu chết đuối trong đó của Vệ Khanh, tim cậu bỗng hẫng đi một nhịp.
Cậu thấy Vệ Khanh vừa cao to vừa đẹp trai anh tuấn. Ở hiện đại mà có ngoại hình như vậy, tuyệt đối là nam thần ở trên đỉnh cao. Vậy mà ở thời cổ đại này, lại có người như thế nói nguyện ý cưới cậu?!
Cậu biết ở cái nơi này, danh tiếng quan trọng như thế nào. Ở trong các gia tộc giàu có, nếu có cô gái hoặc song nhi nào đó mà có danh tiếng không tốt sẽ làm ảnh hưởng đến anh chị em cũng không thể kết hôn với mối nhân duyên tốt được. Kỳ Nhất Bạch thừa biết danh tiếng của mình có bao nhiêu nát bét. Không nói đến người chưa lấy vợ, ngay cả người góa vợ cũng sẽ ghét bỏ cậu. Nhưng mà đây chính là điều cậu mong muốn, vì dù sao cậu nghĩ mình cũng không cần phải lấy chồng.
Có thể Vệ Khanh vì coi cậu là bạn bè nên mới đứng ra nói chuyện muốn kết hôn với cậu. Nhưng cậu phải thừa nhận, lời nói này của Vệ Khanh làm cho lòng cậu có chút gợn sóng.
Kỳ Nhất Bạch không dám nhìn Vệ Khanh, nhưng vẫn không chịu thua mà nói với Lý Tú Nga:
"Lý Tú Nga, bà nghe thấy gì chưa. Vệ Khanh muốn cưới ta đó. Việc hôn nhân của ta vốn không cần bà phải bận tâm. Trước đây ta đã nói rồi, nếu phải lấy chồng, ta cũng chỉ lấy Vệ Khanh thôi, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuat-vien-manh-nhat-co-dai/3551580/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.