"Đúng, tay điều khiển phương hướng, chân hướng phía trước đạp."
Kỳ Nhất Bạch ở trên phố lớn trực tiếp hướng dẫn Khâu Tử Việt, tất cả mọi người có chút không kịp phản ứng theo.
Có thể tập luyện và đi được luôn??! Muốn cưỡi ngựa, cũng phải tập ít nhất một hai tháng đó?!
Kỳ Nhất Bạch vừa nói xong. Khâu Tử Việt đã sẵn sàng một chân giẫm một chân đạp bàn đạp. Xe đạp liền nghiêng qua một bên.
"Thiếu gia cẩn thận! !"
"A!" Khâu Tử Việt kêu thảm một tiếng, có chút chật vật ngã xuống đất, được người hầu ba chân bốn cẳng đỡ lên.
Kỳ Nhất Bạch nỗ lực áp chế âm thanh muốn cười.
Khâu Tử Việt cũng không dựng xe lên mà lập tức trừng Kỳ Nhất Bạch:
"Ngươi không phải nói giá gỗ này rất dễ học sao? Tại sao ta lại bị ngã!"
Dân chúng cũng một bộ biểu tình quả nhiên cái giá gỗ này không dễ học. Họ đều tỏ ra ghét bỏ, còn không bằng mua xe ngựa đâu!
Kỳ Nhất Bạch nghiêm túc nói:
"Vừa nãy tôi còn chưa nói hết mà. Thời điểm mới bắt đầu học, tôi phải ở phía sau giữ giúp cậu. Không phải tự nhiên mà đi được đâu. Tại Khâu thiếu gia chưa kịp nghe tôi nói xong liền đạp đi làm tôi cũng sợ hết hồn. Nào, để tôi giữ cho cậu, lần này chắc chắn sẽ không ngã nữa!"
Khâu Tử Việt thấy cậu nói rất chân thành, nửa tin nửa ngờ mà uy hiếp:
"Ngươi tốt nhất đừng gạt ta, nếu không được ta liền đánh ngươi!"
"Lần này lại ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuat-vien-manh-nhat-co-dai/3542924/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.