Kỳ Hữu Học sợ hãi, gã không dám chạy nữa. Vì nếu hắn chạy, thì dù Kỳ Nhất Bạch có chết, tiền đồ của gã cũng sẽ bị hủy theo luôn.
Kỳ Hữu Học chỉ có thể ngoan ngoãn để bị trói.
Mẹ mìn nhìn một màn Kỳ Nhất Bạch không nói hai lời có thể tùy tiện bắn tiễn giết người. Bà vô cùng sợ hãi, bà vội vàng giải thích:
"Cậu này, Bạch ca nhi đúng không, tôi không biết là cậu không tình nguyện. Đều là do Lý Tú Nga, bà ta nói là cậu bị điên rồi, không bán cậu đi thì không ai thèm lấy. Tôi thật ra cũng không quá tin lời của bà ta, nên cũng đi hỏi người dân trong thôn. Họ cũng nói cậu bị điên, nên lúc này tôi mới tới đây. Tất cả những thứ này đều không liên quan đến tôi. Người của tôi đang chờ ở cửa thôn. Bạch ca nhi, tôi tin cậu là người thông minh, sẽ không liên lụy người vô tội đi?"
Kỳ Nhất Bạch vốn là không có ý định động đến mẹ mìn, dù sao cậu còn có việc cần nhờ mẹ mìn hỗ trợ.
Kỳ Nhất Bạch cười nói với bà:
"Bà cứ nói đùa, tôi đương nhiên sẽ không liên lụy đến người vô tội. Hơn nữa tôi cũng không có làm gì sai nhỉ. Các người đều nói tôi điên rồi. Vậy nên người điên không cẩn thận làm chút việc tổn hại đến người khác, đây không phải là rất bình thường sao. Đúng rồi, bà nếu là mẹ mìn, vừa hay tôi có hai đứa cháu vô cùng béo tốt, bọn chúng là anh em song sinh. Nếu bán đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuat-vien-manh-nhat-co-dai/3508096/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.