Kỳ Nhất Bạch tìm thợ rèn để làm mũi tên, phát hiện làm mũi tên còn rất đắt, một cái mũi tên tận một trăm đồng, ba mươi mũi tên ba lượng bạc. Thợ rèn thấy cậu đặt không ít, liền tặng cậu ba cái mũi tên. Tổng cộng ba mươi ba cái, ông dặn Kỳ Nhất Bạch ngày kia tới lấy.
Kỳ Nhất Bạch giao một lượng bạc tiền đặt cọc, sau đó đi đến tiệm bán da, gân thú để mua dây cung. Kết quả dây cung còn quý hơn, loại tầm trung cũng phải hai lượng bạc một cái. Loại tốt nhất, hẳn bốn, năm lượng bạc một cái.
Kỳ Nhất Bạch giật giật khóe miệng, mua ba cái tốt nhất. Dù sao gân hươu được xử lý qua dùng bền hơn, cậu mặc cả còn năm lượng bạc. Chờ đến lúc đi ra, trong lồng ngực chỉ còn lại một lượng bạc.
Thế này lúc lấy mũi tên cũng không có đủ tiền để trả.
Cậu tính ngày mai làm trước một cái đưa cho Tôn Đại Thạch, để anh ta trả tiền cậu trước. Rồi cậu mang tiền đi thanh toán nốt tiền mũi tên để làm nốt chỗ còn lại vậy.
Kỳ Nhất Bạch lúc này lại đi bộ về. Phải đến lúc trời tối hẳn mới về đến thôn.
Cậu thề, lần sau, kể cả là bị ghét bỏ, cậu cũng sẽ không đi bộ lên trấn nữa. Cậu nhất định phải ngồi xe bò, không thì sau này thời điểm đi bán cung, đi qua đi lại nhiều lần như vậy, chân sẽ nứt ra mất.
Kỳ Nhất Bạch lau mồ hôi đầy đầu, tiếp tục đi về phía nhà mình.
Khi cậu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuat-vien-manh-nhat-co-dai/3500454/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.