Đương nhiên, cậu cũng không muốn lãng phí Tiền để hỏi thông tin từ hệ thống.
Miếng gỗ cứng như thiếc, còn ai có thể quen thuộc với các loại gỗ hơn so với thợ mộc, Kỳ Nhất Bạch ngay lập tức nghĩ đến Triệu Tam Hộ.
Đang định đi tìm chú Triệu cùng dì Triệu, phát hiện trong nhà chẳng còn gì, đến bữa trưa cũng không có.
"Hệ thống, có thể hay không cho ta ít tiền. À, không phải tiền, ở đây phải gọi là bạc..."
Kỳ Nhất Bạch mới vừa hỏi xong, màn hình trong suốt lần thứ hai nhảy ra. Lần này là một cửa sổ dùng để trao đổi, ở trên viết "Tiền Hệ Thống đổi sang tiền đồng".
Ở dưới ghi chú rõ ràng, một ngàn tiền đồng = mười xu = một lượng bạc, đương nhiên, thường thức cơ bản này Kỳ Nhất Bạch đã sớm biết được từ ký ức của thân thể này.
Kỳ Nhất Bạch: "..."
Cho nên cậu lắp ráp một cái vũ khí, kỳ thực ở đây chỉ trị giá bằng hai lượng bạc?
Kỳ Nhất Bạch nhẫn nhịn đau lòng đổi hai mươi tiền đồng, quyết định trước hết phải kiếm được ít tiền. Lúc này cậu mới hướng tới nhà ông Triệu bán thịt lợn ở trong thôn.
Nhà ông Triệu bán thịt lợn cách nhà cậu khoảng 200 mét, cũng cách khá xa các nhà khác trong thôn. Dù sao giết lợn mùi máu tươi cũng tương đối kinh khủng, hơn nữa nghề mổ lợn lúc nào cũng cầm dao, các thôn dân kỳ thực cũng không muốn thân quen với người làm nghề này cho lắm.
Kỳ Nhất Bạch đứng trước quầy thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuat-vien-manh-nhat-co-dai/3489403/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.