Xe không người lái nhanh chóng mất phương hướng, chao đảo ngả nghiêng, như con thoi mất khống chế xoay vòng nơi đại lộ. Đối phương không ngờ đến một màn này, mồ hôi ướt đẫm thái dương, loay hoay chặn xe đồng thời tìm cách bảo vệ mạng chính mình, hoàn toàn chẳng có thời gian xem xét tình hình người mình muốn giết.
Cùng lúc đó, Thanh Hào nhận được thông báo chia sẻ vị trí hiện tại đến từ anh. Cậu nhíu mày, nhanh chóng huy động vệ sĩ và liên hệ với bệnh viện tư nhân, sau đó lập tức lao đi.
“Theo kết quả kiểm tra thì bệnh nhân bị gãy xương tay, cần hạn chế những hoạt động mạnh và tránh nước. Chân do bất ngờ va chạm cọ xát trên nền đất nên cần được theo dõi tình hình mỗi ngày, tránh xảy ra biến chứng. Điều may mắn chính là cho dù nhảy khỏi xe trong tình trạng không có đồ phòng hộ nhưng phần đầu của bệnh nhân đã được che chắn rất tốt, không tạo ra bất kì thương tổn nào. Trước mắt hai người có thể vào thăm, nhưng đừng làm ồn".
“Vâng, cảm ơn bác sĩ”.
Hoài Lê cúi rạp người cảm ơn, dáng vẻ ngoan độc khi còn ở trên thương trường hoàn toàn biến mất chẳng chút tâm hơi. Ông cùng Trì tuyết vội vàng vào phòng bệnh, lúc này anh đã tỉnh, sắc mặt nhợt nhạt tựa đầu vào thành giường.
“Hiện tại có chỗ nào anh cảm thấy khó chịu không?"
“Tạm thời vẫn ổn, chỉ là mới tỉnh dậy nên hơi choáng một chút."
Anh mỉm cười trả lời, dáng vẻ yếu đuối khiến Trì Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703500/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.